Chương 5: Bạt Kiếm thuật

Vân Hải tông cách thành Dương Châu vạn dặm, cho dù Thiên Lý Tuyết có thể ngày đi được nhìn dặm, Lâm Phong vẫn mất mười ngày mới tới được.

Nhưng mười ngày này Lâm Phong không hề lãng phí, cưỡi ngựa đi trên vùng đất mênh mang, kiếp trước Lâm Phong chưa từng có cảm thụ đầy nhiệt huyết này, vô tình tâm cảnh hắn đã đột phá, trên võ đạo cũng thuận lợi bước vào cảnh giới Khí Vũ cảnh tầng bảy, ngoài ra võ kỹ Cửu Trọng Lãng cũng được tu đến tầng cuối cùng, một sóng chín tầng!

Nay Lâm Phong đã có sức lực mạnh mẽ gần tám nghìn năm trăm cân, vô cùng lợi hại.

Vân Hải tông ở trên đỉnh Vân Hải dãy Vân Hải, đỉnh Vân Hải không phải là ngọn núi cao nhất, nhưng địa vực mở mang, từ trên nhìn xuống là có thể thấy đỉnh Vân Hải như một tòa thành trong núi, được tám ngọn núi cao như tám cái cột bao quanh, phong thủy rất tốt. Ở Cửu Tiêu đại lục, phong thủy chính là số mệnh.

– Đứng lại, xuống ngựa trước khi đi tiếp.

Dưới chân núi, hai gã đệ tử thủ sơn chặn Lâm Phong lại, quát to.

Lâm Phong nhíu mày lại, chỉ vào bóng người đang ngồi trên lưng ngựa ở đằng trước:

– Sao ta không thấy các ngươi ngăn hắn lại.

– Hừ.

Một kẻ trong đó cười lạnh:

– Ngươi dựa vào cái gì mà đòi so với đệ tử nội môn, đồ phế vật suýt bị đánh chết

Hóa ra vẫn là do thân phận và thực lực, Lâm Phong cười. Đệ tử thủ sơn của Vân Hải tông chẳng qua chỉ là trang trí, cũng là đệ tử ngoại môn như hắn, nếu có khách đến thì nhanh chóng thông báo tông môn, làm gì có quyền ngăn cản người, chẳng qua chỉ làm việc lặt vặt mà thôi, lại càng không thể ngăn cản đệ tử cưỡi ngựa vào tông môn.

– Kẻ yếu sẽ bị kẻ khác bắt nạt.

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, hắn chẳng những không xuống ngựa mà lại vung dây cương, Thiên Lý Tuyết lao lên phía trước.

– Phế vật, ngươi dám.

Hai tên kia đồng thời quát lên, muốn ngăn cản thì đã thấy hai nắm đấm của Lâm Phong đồng thời xuất hiện, lập tức một luồng sức mạnh mênh mông hung mãnh truyền đến, trực tiếp đánh bay chúng ra ngoài.

– Nếu còn có lần sau, ta sẽ phế đi tu vi của các ngươi.

Lâm Phong cưỡi ngựa lao đi, chỉ có dùng thực lực ra thì lời nói mới có trọng lượng. Hai tên đệ tử thủ sơn kia đứng lên, hoảng sợ nhìn Lâm Phong rời đi, lập tức gượng cười. Nay cả tên phế vật kia đều mạnh hơn chúng, hèn chi chúng vẫn cứ mãi là đệ tử thủ sơn thế này.

Ở Vân Hải tông, thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi phần lớn là cảnh giới Khí Vũ cảnh tầng sáu hoặc tầng bảy, tư chất này được coi là bình thường, Khí Vũ cảnh tầng tám thì coi là ưu tú, mà Khí Vũ cảnh tầng chín được gọi là thiên tài, được tông môn trọng điểm bồi dưỡng, về phần những võ tu mười lăm mười sáu tuổi có thể đặt chân vào Linh Vũ cảnh, ở toàn bộ nước Tuyết Nguyệt này có thể coi là thiên tài hàng đầu.

Trái ngược với những thiên tài kia, nếu mười lăm tuổi vẫn dừng lại ở Khí Vũ cảnh tầng năm, như vậy chỉ có thể nói là tư chất kém cỏi, xem như là kẻ có thiên phú kém nhất Vân Hải tông. Bởi vậy Lâm Phong mới có được cái tên phế vật, bị người cười nhạo.

Tin Lâm Phong trở về nhanh chóng lan truyền ra trong đám đệ tử ngoại môn của Vân Hải tông, tính ra thì tên "phế vật" hắn cũng coi như có danh tiếng trong Vân Hải tông. Đi trong Vân Hải tông, Lâm Phong nhìn thấy các loại vẻ mặt của những người xung quanh, hắn không thèm để ý mà lập tức đi đến Tinh Thần các.

Tinh Thần các là nơi Vân Hải tông bảo quản công pháp và võ kỹ, mỗi ngày có không ít đệ tử tông môn đến Tinh Thần các, hôm nay cũng không ngoại lệ.

– Lâm Phong.

Một tiếng gọi vang lên, Lâm Phong dừng bước lại nhìn, lập tức hắn thấy một thiếu niên với sắc mặt âm lãnh.

– Mạng ngươi lớn thật, thế mà cũng không chết.

Thiếu niên này đúng là tên Lâm Hằng muốn lấy mạng Lâm Phong lúc trước, con trai cả của Lâm Hạo Nhiên.

Lâm Phong liếc Lâm Hằng một cái, trong lòng thầm cười lạnh, Khí Vũ cảnh tầng tám mà thôi. Hôm nay với Khí Vũ cảnh tầng bảy thêm Cửu Trọng Lãng, hắn chẳng thua kém đối phương chút nào, chỉ cần tu luyện thêm một hai bộ võ kỹ nữa là hắn có thể thắng được Lâm Hằng.

Bởi vậy Lâm Phong chẳng thèm để ý đến Lâm Hằng mà trực tiếp bước vào Tinh Thần các, tăng thực lực mình lên trước rồi hãng báo thù.

– Lần sau ta nhất định sẽ khiến ngươi chết đến không thể chết thêm.

Lâm Hằng thấy Lâm Phong không để ý đến mình, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!