Chương 32: Nhân Ngưu Chiến Cá Sấu

Đến chương này rồi các bạn đọc cho xin cái ý kiến chó có động lực và kinh nghiệm nha...

Gần năm mươi chiếc bè thi nhau chèo luồng lách dưới chân các ngọn tiểu sơn, tại một góc không ai để ý, hơn mười người từ đầu đến giờ vẫn im hơi lặng tiếng bây giờ cũng bắt đầu động.

Mười hai người đồng loạt ra tay, nhắm vào sáu chiếc bè đạt chuẩn nhất mà xông lên đánh cướp.

Chủ nhân của năm chiếc bè rất nhanh đã bị đánh văng xuống nước, còn lại một chiếc thì hai người kia vẫn đang dây dưa với chủ nhân của chiếc bè này.

Hai người đến cước là hai người nam tử chừng ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, một người thì thân hình cao to để mình trần, chỉ mặt một cái quần thô có đai lưng quấn lại.

Người còn lại thì thấp bé gầy nhom.

Chủ nhân của chiếc bè kia thì lại còn rất trẻ, trên gương mặt không tính là anh tuấn, nói chung là dễ nhìn, nhìn chung người này một lượt từ trên xuống dưới, nhất là khuôn mặt của hắn rất dễ nhận thấy phần nào sự kiêng cường và có pha thêm chút bản tính hiếu chiến hoang dã.

Đặc biệt là đôi có mắt đồng tử màu vàng kia lại càng thể hiện rõ sự sắt bén, bị đôi mặt này nhìn vào tạo cho người mét. Cảm giác như bị một con mãnh Hổ nhìn chằm chằm mà sợ hãi.

-

-- Khốn kiếp, gặp trúng cao thủ rồi…!

Tên gầy nhom thấy dây dưa một hồi mà vẫn không cí cách nào đuổi được tên thanh niên này xuống, hắn buồn bực mắn lên một tiếng.

-

-- Các ngươi tự mình cút xuống hay đợi ta mời xuống..! Người thanh niên kia cũng không thèm quan tâm tới hai người này, hắn chỉ hờ hững lạnh lùng nói một câu nghe như là trực tiếp đuổi khách không cần cần câu lệ.

-

-- Hừ… Tiểu tử, chiếc bè này Mạc gia đã nhìn trúng, ngươi biết điều thì nhường chỗ, xuống nước mà bơi đi…! Tên to con nghe thanh niên kia nói, hắn liền hừ lạnh một tiếng rồi làm như ra lệnh nói.

-

-- À là vậy sao?..... Bép bép…. Các ngươi bơi vui vẽ… Hừ… Chỉ là hai tên nhân loại Địa Tướng hậu kỳ mà cũng muốn đứng trước mặt Hổ gia kêu gào..! Thanh niên kia cười lạnh một tiếng, không nói hai lời lập tức bang xuống hai cái tác như trời giáng, đập bay hai tên kia xuống nước.

-

-- Thủ lĩnh cứu chúng ta, tên kia là cường giả trên Thiên Tướng cảnh, chúng ta không thể cướp được…! Hai người còn đang vênh váo đòi cướp bè thì đột nhiên lại bị người tát cho hai cái lên mặt, cảm giác như muốn nỗi đom đóm.

Tên gầy nhom vùng vẫy dưới nước kêu lên.

-

-- A tứ, kéo họ lên…! Người gọi là thủ lĩnh kia điềm nhiên ra lệnh, anh mắt hắn ý vị thâm thúy nhìn thanh niên đang đứng trên bè phía trước.

Từ trong đôi mắt hắn thể hiện ra sự trầm ổn và cơ trí, trên khuôn mặt hắn vẫn điềm nhiên như vậy, không nhìn ra nữa điểm vui buồn nào cả.

Mà hiện tại trên bờ cũng còn sót lại rất nhiều người, những người này vẫn đang cố gắng sửa lại bè của mình để chèo ra thiên môn kia. Trong đám người này dĩ nhiên là bao gồm cả bốn người Tôn Dương, bọn hắn từ đầu tới cuối vẫn không hề có hành động gì, chỉ đứng ở phía bờ quan sát.

Tình huống lúc nãy cũng đã được bọn hắn thu vào trong mắt, cả bốn người ai nấy cũng đều ngạc nhiên, không ngờ là trong tốp người ở đây lại còn có cả cường giả Thiên Tướng cảnh chưa lộ diện.

Chỉ một cái tác đã đập bay hai cường giả Địa Tướng hậu kỳ, với thực lực này đủ thấy người này sức mạnh có thể không chỉ nằm ở mức Thiên Tướng bình thường rồi.

-

-- Chậc chậc… Ta tự hỏi, có phải lúc trước chúng ta đã làm trò hề rồi không? Phan Thanh Xương nhìn phía trước tặc lưỡi nói.

-

-- Hắc hắc… Phan huynh sao lại đánh giá thấp mình vậy chứ, theo ta thấy lúc nãy Phan huynh xuất ra còn chưa tới một thành lực lượng a…!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!