Chương 44: Lâm Bội

Lâm Bội

Cùng anh trải qua thanh xuân

Cùng anh vượt qua bao tháng năm

Đánh đổi vô số thứ

Nhưng cuối cùng đổi lại là nỗi đau

Xin anh đừng làm tổn thương em

Em rất sợ...

Sợ lại bị tổn thương lần nữa

(Cố Minh Nguyệt)

- Phong Lam Nhu, cô phải chết, cô không thể trở thành công chúa cũng không thể nào là vợ của Vương Dật Hàn được

Phong Ninh Sương nghiến răng, cô ta nắm chặt tay. Phong Ninh Sương nhìn đến sấp hình kia thì cười lạnh, Phong Lam Nhu không thể ở trên đỉnh cao được

- "Chị gái" em sẽ mang "món quà" mừng chị vào hôn lễ này. Hẳn là món quà này sẽ rất lớn đây

...

- Cho người bắt hai đứa con hoang kia lại

- Vâng thưa thái tử

Vương Dật Hàn ngồi trong chiếc xe sang trọng quan sát Vương Quang và Vương Di Di mà lạnh lùng ra lệnh cho tên thuộc hạ

- Tuyệt đối không được để bọn chúng làm ô uế mắt của Nhu nhi

- Vâng

...

- Quang ca, hay chúng ta đi tham quan thành phố này rồi đến hoàng cung nước G? Em thật sự tò mò vị công chúa thất lạc kia a

- Di Di, hiện tại tên Vương Dật Hàn kia đã biết chúng ta đến đây, chúng ta phải trốn khỏi tầm mắt hắn. Dù sao đây cũng không phải đất nước hắn đang làm thái tử

- Vậy...

- Đã quá trễ rồi

Một nhóm người bí ẩn xông tới bắt cả hai đi. Mọi việc nhanh như chớp mắt, không một ai biết chuyện gì đã xảy ra

...

- Phong Dĩnh, tôi nghĩ Phong thị sẽ không trụ nổi mất. Chúng ta không thể trả hết số tiền nợ hiện tại. Ngân hàng cũng không cho chúng ta vay

- Phải làm sao?

Phong Dĩnh cau mày, mới chỉ thoáng qua hơn 2 tháng, ông đã già đi rất nhiều. Ông trầm mặc, đột nhiên phu nhân Phong gia ôm cánh tay ông, dịu dàng nói

- A Dĩnh, Phong thị đang thiếu tiền đúng không? Sao chúng ta không nhờ tiểu Nhu? Con bé là công chúa hẳn sẽ nhiều tiền lắm đấy

- Tiểu Nhu? Phong Lam Nhu sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!