Hôn ước
Phong Lam Nhu, tôi đã quá ngu ngốc khi đã để em ủy khuất bao lâu nay mà tôi đến giờ mới xuất hiện trong cuộc đời em
Em diễm lệ khuynh thế tuyệt luân, hào quang chói mắt như vậy tại sao đến giờ tôi mới tìm được em?
(Hạ Tử Sở)
♡♡♡♡♡♡♡
- Phong Lam Nhu
Hạ Tử Sở đứng bên cạnh xe, gọi lớn. Phong Lam Nhu vừa mới tan học, cô cau mày nhìn hắn. Trong lòng thầm cảm thán, nam chủ Hạ Tử Sở được miêu tả có dung mạo tuấn tú hơn người, điều này quả thật không sai nhưng lòng dạ hắn lại như mò mẫm trong biển sâu, vẫn mãi như vậy. Mái tóc nâu dài buộc lên, khuôn mặt góc cạnh nghiêm nghị, làn da trắng không tì vết, lông mày kiếm, đôi đồng tử màu lam sắc bén như chim ưng, mũi cao tinh tế, bạc môi cong lên tạo thành 1 vòng cung. 1 phong thái hào hoa phong lưu, 1 thân đồng phục trắng đen quý tộc cao quý
Phong Lam Nhu lướt qua hắn, Hạ Tử Sở nhướn mày
- Em là vị hôn thê của tôi đấy
Lúc này Phong Lam Nhu dừng bước, cô ngạc nhiên xoay người
- Tôi biết tin này sẽ khá là bất ngờ vì tôi cũng chỉ biết được cách đây mấy ngày
- Hôn phu? Tôi nào có hôn ước với thiếu gia anh?
Phong Lam Nhu cau mày, Hạ Tử Sở nhếch môi khẽ cười
- Đúng vậy, đúng là em không có hôn ước nhưng có hôn ước
- Ý anh là gì?
Phong Lam Nhu khó hiểu, hắn đang nói gì vậy?
- Với thân phận là Phong đại tiểu thư thì sẽ không thể nào xứng được với danh phận là phu nhân Hạ gia. Một Phong gia thì có thể làm được gì?
- Anh ...
Phong Lam Nhu càng nghi hoặc nhìn hắn, hắn biết được điều gì sao?
- Em chưa biết được em còn 1 thân phận khác nữa, 1 thân phận có thể sánh ngang với cả thái tử nước Y, nói cách khác em biết Vương Dật Hàn là ai đúng không? Em cũng giống như hắn và được sắp xếp sẽ kết hôn với tôi
Hạ Tử Sở thần bí nói, Phong Lam Nhu cau mày
- Tại sao em anh lại nói như vậy?
- Chẳng phải tôi đã nói với em là tôi biết rất rõ tất cả mọi thứ về em sao? Đừng nói Đông Phượng Dung hay Phong Tịnh, hai người bọn họ cũng không hề biết được điều này
Hạ Tử Sở nhếch môi cười, Phong Lam Nhu tiến đến gần hắn
- Vậy?
- Tôi biết mẹ em ở đâu, Phong gia hay bất kì ai cũng đều nghĩ mẹ em đã bị hỏa táng nhưng thật ra mẹ em hiện đang an nghỉ tại 1 nơi chỉ có những người thân phận cao quý, hô mưa gọi gió mới có thể đến đấy
Hạ Tử Sở vẫn từ tốn giải thích, Phong Lam Nhu trong lòng kích động nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện gì, dù trên thế giới này có xảy ra bất cứ chuyện gì hay thậm chí là cô có bị thương thì vẫn một mực lạnh nhạt như không sao nhưng nếu nhắc đến mẹ cô Mộc Vãn Tình thì tâm trạng cô sẽ trở nên kích động
- Nếu em muốn gặp bà ấy thì lên xe đi
Hạ Tử Sở nở nụ cười ôn nhu càng tăng vẻ đẹp của hắn nhưng Phong Lam Nhu trước sau không hề động lòng
2 người lên xe cùng nhau rời đi thì cách đấy không xa, 1 người nấp đằng sau hiển nhiên nghe được tất cả. Hắn nắm chặt tay, hôn ước sao? Cô đừng mơ tưởng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!