Trong ánh mắt ngạc nhiên của tất cả học viên, Diệp Viễn nhanh chóng chuồn mất, còn Phong Nhược Tình kia ánh mắt có chút ưu oán.
Có điều Diệp Viễn cũng không quan tâm nhiều tới vậy, hắn hiện tại là buồn ngủ chịu không nổi rồi.
Buổi tối còn phải quyết chiến, không ngủ bù thì làm sao được?
Nói đến chuyện làm trợ thủ, Diệp Viễn chỉ là thuận miệng mà đồng ý. Lúc này, không đồng ý cũng phải đồng ý rồi.
Phong Nhược Tình là Linh Dịch Cảnh võ giả thứ thiệt, nàng nếu không phải để Diệp Viễn đi, thì hắn tuyệt đối là không đi được, sợ rằng hắn có Thuấn Thiểm cũng không thoát.
Về đến chỗ ở, Diệp Viễn ngủ một giấc lâu đến hoàng hôn mới mơ màng tỉnh dậy.
Bỏ một viên Hồi Khí Đan cực phẩm vào bụng, cộng thêm sự khôi phục trong lúc ngủ, nguyên lực trong cơ thể rất nhanh đã hồi phục được bảy tám phần.
Hồi Khí Đan này là do Diệp Viễn lúc trước luyện thành, bây giờ đã có chỗ dùng.
Sau khi hồi phục nguyên lực, Diệp Viễn tiếp tục dùng Lục Mang Tinh Trận luyện Nguyên Khí Đan siêu phẩm.
Đây là một công trình vô cùng vĩ đại.
Mấy vạn viên thượng phẩm Nguyên Khí Đan, sợ rằng mỗi lần thí luyện sáu viên, thì cũng phải cần hơn cả mấy ngàn viên Nguyên Khí Đan thượng phẩm.
Cứ như vậy, Diệp Viễn ban ngày thì ngủ, ban đêm luyện dược.
Hoàng hôn hai ngày sau, Diệp Viễn vừa mới tỉnh dậy, đang dự định luyện hai viên Nguyên khí đan siêu phẩm cuối cùng, lại có một vị khách không ngờ đến, chính là chủ trì trận chiến sinh tử Hô Duyên Dũng.
Diệp Viễn bị Lục Nhi gọi ra ngoài, cằn nhằn lải nhải đóng cửa lại, hơi có chút quỷ dị.
"Ha ha, Hô Duyên lão sư, không biết tìm ta có chuyện gì? Ta vẫn còn đang có việc phải làm, chúng ta nói ngắn gọn thôi được không?" Diệp Viễn cười ha ha nói.
Hô Duyên Dũng ngược lại là người không câu nệ tiểu tiết, đối với hành động này của Diệp Viễn cũng không tức giận, chỉ là có chút nghi ngờ nói:
"Đến cũng đến rồi, không mời ta vào trong ngồi sao?"
Diệp Viễn đứng chặn ở trước cửa, cũng không có ý mời lão sư vào. Nếu để cho Hô Duyên Dũng thấy được hắn có thể tùy ý luyện Nguyên Khí Đan siêu phẩm, đến lúc đó đừng nói là học viện Võ Đan, mà cả Tần quốc này cũng đều nổ lên hết.
"Việc này... bên trong hơi loạn, Hô Duyên lão sư hay là không nên vào, hôm khác đợi ta dọn dẹp xong, lại mời Hô Duyên lão sư đến uống ly trà." Diệp Viễn nói.
Diệp Viễn có nghe qua về Hô Duyên Dũng, người này bình thường hơi lạnh nhạt một chút, nhưng là người vô cùng công chính nghĩa khí, cho nên hắn cũng không lo đối phương sẽ xông vào.
Hô Duyên Dũng đương nhiên biết được bên trong phòng của Diệp Viễn có gì đó mờ ám, nhưng chỗ ở của học viên dù sao cũng là nơi riêng tư, hắn cũng không tiện xông vào, chỉ đành bỏ qua.
"Vậy được, ta đợi lời mời của ngươi."
Diệp Viễn chẳng qua là khách khí một chút, không ngờ tới Hô Duyên Dũng lại thuận theo cọc mà leo lên.
Càng nói đến Hô Duyên Dũng này say mê võ đạo, đối với ai cũng không có sắc thái gì, hôm nay làm sao lại đổi tính chứ?
"Ta đến tìm ngươi là muốn nói cho ngươi, thực lực bây giờ của ngươi cũng nên tiến vào Huyền cấp rồi, có thể tiến hành khảo hạch lên cấp." Hô Duyên Dũng nói ra ý của hắn.
Tại học viện Võ Đan, phân cấp bậc gì cũng không dựa theo cảnh giới, mà chỉ nhìn vào lực chiến đấu thực tế.
Học viên cảm thấy thực lực của bản thân đã đủ, thì có thể đi vào Huyễn Linh tháp tiến hành khảo hạch, chỉ cần vượt qua liền có thể tăng lên được một cấp, mà Hô Duyên Dũng chính là giáo lý phụ trách khảo hạch lên cấp.
Thật ra học viên Địa cấp của học viện Võ Đan phần lớn là dựa vào quan hệ, bọn họ tiềm lực có hạn, thuộc dạng ăn no chờ chết, tinh anh chân chính đều là Huyền cấp trở lên.
Diệp Viễn trước đây đương nhiên cũng xếp vào dạng ăn no chờ chết.
Thực lực của Phí Thanh Bình vốn là đang ở Địa cấp nhưng do tài năng xuất chúng, sau khi tăng lên Nguyên Khí Cảnh tầng năm, đã chuẩn bị thực lực khiêu chiến khảo hạch Huyền cấp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!