Buổi trưa canh ba.
Xung quanh võ đài, khán giả hứng thú bừng
bừng thảo luận thắng thua, có người thừa dịp trận tỷ thí này để đánh
cược, đương nhiên, về cơ bản mọi người đều cho rằng Mộ Đình Nhi, võ giả
cấp 4 có thể đạt hạng nhất.
Hạng bét sao, đương nhiên là Mộ Như Nguyệt rồi, ai bảo nữ nhân kia là một phế vật.
"Tiếp theo, Mộ gia Mộ Đình Nhi và Hầu gia Trương Nhã Hân."
Mộ Đình Nhi cuối cùng cũng lên đài.
Tâm tình mọi người hưng phấn tập trung chú ý vào thiếu nữ mặc đồ màu xanh,
tựa như rất hưởng thụ những ánh mắt như vậy, Mộ Đình Nhi tươi cười ưu
nhã khéo léo, nhẹ nhàng bước lên đài cao.
"Cha, Đình Nhi tỷ tỷ
lên sân khấu." Mộ Y Tuyết kéo ống tay áo Mộ Tình, hưng phấn nhảy dựng
lên, "Đình Nhi tỷ tỷ quả nhiên lợi hại, vừa lên đài toàn bộ võ trường đã lặng ngắt như tờ, ngoài Đình Nhi tỷ tỷ còn ai có thể làm được như vậy
nữa?"
Mộ Y Tuyết hơi nâng cằm, tươi cười đắc ý. Có một tỷ tỷ ưu tú như vậy sao nàng không tự hào cho được?
Bọn vương tôn công tử ở Phượng thành này đều nhìn Mộ Đình Nhi bằng ánh mắt
ái mộ, có điều, trong mắt đối phương chỉ có một người, ánh mắt chứa đựng ôn nhu si mê lưu luyến chỉ nhìn Dạ Thiên Phong.
Khi bọn công tử
ái mộ Mộ Đình Nhi này thấy trong mắt nàng chỉ có Dạ Thiên Phong, bất
giác tim đều nát bét, bất quá cũng chỉ có nam nhân ưu tú như Dạ Thiên
Phong mới xứng với giai nhân.
Bọn họ mới là trai tài gái sắc ông
trời tác hợp, Mộ Như Nguyệt bị Dạ Thiên Phong từ hôn kia thì có là cái
gì? Sao có thể so được với Mộ Đình Nhi?
Đổi lại là mình, chắc chắn cũng chọn Mộ Đình Nhi mà không phải phế vật uống phí mỹ mạo kia.
"Trương tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi." Mộ Đình Nhi quay đầu nhìn Trương Nhã
Hân, nở nụ cười thân thiện. Bất kì ai nhìn thấy nụ cười này đều không
thể sinh ra ác cảm với nữ nhân này.
"Mộ cô nương, vậy ta không
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!