Chương 11: Đêm tối

Sự vui vẻ nhất thời làm ta mê muội, nên hạnh phúc không còn là mục tiêu của cuộc sống.

— Giản trinh Đêm Thu Tự Thuật

Vẫn như cũ đi học, vẫn như cũ bị bắt làm các loại "huấn luyện" cổ quái, trước kia toàn nộp những tư liệu cũ, nay Tô Nam lại được nhận toàn tư liệu mới, thứ bảy kiên trì gửi email, Trần tri Ngộ kiên trì trả lời "Tốt".

Anh vẫn nhận được hoa, không biết người nào siêng năng lại không để tên, chỉ là không hề câu nệ đưa hoa hồng, cây quýt nhỏ, hoa bách hợp, cây tường vi… Đủ loại cây và hoa. Anh ném toàn bộ cho cô.

Mỗi góc nhỏ trong ký túc xá của cô đầy đủ màu sắc. Chỉ là những bó hoa rất mau tàn, không tới hai ngày liền héo queo.

Trời nắng, Trần Tri Ngộ cho cô xem một loại trà vừa mới mua, Bích Loa Xuân, dưới ánh mặt trời màu trà trong suốt, chỉ ngâm qua hai nước.

Ngày mưa, anh nói thời tiết này thích hợp để uống rượu, rượu vàng Thiệu Hưng Hoàn để lâu là tốt nhất. Nhưng mà còn có một cặp tư liệu cần xem, làm thầy giáo thật không có ý nghĩa.

Trời đầy mây, anh nói, hôm nay khói bụi nhiều gấp đôi, khẩu trang không tác dụng, nên đặt online mặt nạ phòng độc, em có muốn không, chúng ta đặt chung, cái thứ hai được giảm nửa giá.

Sáng sớm, trong phòng học chỉ có hai người bọn họ, lúc chuẩn bị dụng cụ, nghe anh ngáp nói tối hôm qua ngủ trễ. Hỏi anh lại suốt đêm xem tranh châm biếm? Anh trừng mắt một cái: Nói bậy.

Buổi trưa, học sinh như ong vỡ tổ tuôn ra khỏi phòng học, anh hỏi, có giống tù nhân được thả khỏi ngục không?

Chạng vạng, trong phòng thể thao học sinh chơi bóng bàn, anh đứng chắp tay: Cái lưới đánh cầu này với cái mùng ngủ giống nhau.

Buổi tối, anh nói: Lăn đây, đi ngủ. Ngủ ngon.

hai chữ "ngủ ngon ", Tô Nam đọc đi đọc lại mười lần, cảm thấy đây là một ngày yên bình.

Tâm tình này không có người chia sẻ, một mình cô nâng niu.

Bí mật cay đắng, giống như nhai lá trà, đến cuối cùng thành cam chịu.

Một ngày rồi lại một ngày, cành khô lên mầm mới, trong một đêm cỏ mọc khắp nơi, màu tím hoa lan khắp cả một vùng trời.

Vào tháng tư, cây đào xanh xanh đỏ đỏ là mùa tuyệt vời nhất của Sáng Thành.

Thứ tư, Trần Tri Ngộ không có như thường ngày mở ppt, đứng trên bục giảng, giơ ra một phần văn kiện trong tay, "thầy Lưu muốn chiếm hai tiết học để cho các em đi đến sân trường làm trắc nghiệm khảo sát."

Thầy Lưu điều tra phương pháp nghiên cứu, đề tài nghiên cứu cần phải đi hai thành phố, tổng cộng 23 quận để khảo sát. Là một cơ hội học tập trực tiễn, liền chuẩn bị cho học sinh thực tập trong trường, quen thuộc với thao tác.

Công việc khổ cực, nhưng được bao tiền lộ phí cùng tiền ăn, ngoài ra 30 ngàn đồng tiền thưởng,

Thầy Lưu vào phòng học nói rõ yêu cầu, cuối cùng chọn Tô Nam và người đại diện của lớp thầy phụ trách chung. Một đội khảo sát có hai người cùng phụ trách một khu, 40 câu hỏi khảo sát, nói nhiều thì không nhiều nói ít cũng không ít. Tô Nam là đại biểu trong lớp, tự phát huy tinh thần nhường nhịn, cho những bạn học khác chọn chỗ trước, chính mình phụ trách phần còn dư lại.

Cuối cùng, thành phố của cô là Y, thị trấn G, xếp hàng đầu khu vực nghèo khó.

Thời gian xuất phát là buổi trưa thứ 6, mỗi đội có hai ngày. Vì để bảo đảm mọi việc ổn thỏa, Trần Tri Ngộ và thầy Lưu mỗi người ở một thành phố trung tâm chỉ huy.

Trần Tri Ngộ cầm viên phấn viết ở trên bảng đen một chuỗi dãy số, "Học sinh đi thành phố Y, gặp phải tình huống gì, gọi cái số này. Mỗi đêm 7 giờ nhắn tin báo cáo địa điểm. Mọi người chú ý an toàn."

Vừa nhấc mắt, cũng là rơi vào trên mặt Tô Nam.

Ánh mắt Tô Nam cùng anh đối nhau, cô lập tức cúi đầu xuống.

Cùng Tô Nam đồng hành là đại biểu lớp của thầy Lưu, hai người cùng ý chí "trong khổ mua vui", mỗi người đảm nhiệm 20 phần câu hỏi, mỗi người phụ trách một khu, chuẩn bị cặn khẽ nhắm hoàn thành trong ngày thứ bảy, chủ nhật là có thể đi dạo một vòng trung tâm thành phố Y.

Thị trấn G xa xôi, ở gần nông thôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!