Chương 24: Nan đề về mạch học

Chị Thanh Linh, tìm em có chuyện gì sao? Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói vui vẻ. Cô gái do dự một chút, sau đó nói:

- Miêu Miêu, chị có đọc được bài post của em ngày hôm qua. Tấm hình đó em chụp ở đâu vậy?

- A, chị đang nhắc đến anh chàng soái ca kia hả? Hahah, quá đẹp trai. Đúng là thú vị gì đâu!

Miêu Miêu dường như không chú ý đến sự do dự trong giọng nói của cô gái, cứ hi hi ha ha nói một tràng dài:

- Em chụp ngay trên đường Văn Các, lạ mặt lắm, dường như không phải học trong trường chúng ta.

Nói xong, Miêu Miêu im lặng một chút rồi nói:

- Chị Thanh Linh, chẳng lẽ chị coi trọng anh chàng soái ca này sao?

- Đường Văn Các?

Cô gái đang lẩm bẩm, đột nhiên nghe đối phương hỏi, gương mặt không khỏi cứng đờ, nửa ngày sau mới nói:

- Đừng đùa giốn nữa Miêu Miêu. Chị chỉ cảm thấy anh ta có chút giống với người bạn học trung học của chị. Em... em còn tấm ảnh nào khác của anh ta không?

- Không có, lúc đó em chỉ chụp có mỗi tấm này thôi.

Miêu Miêu cười hì hì:

- Chị Thanh Linh, là bạn học trung học với chị sao? Nếu không thì giới thiệu cho em đi. Em thích lắm.

Ánh mắt Thanh Linh hiện lên chút khác thường, sau đó cười nói:

- Nhiều năm rồi chị cũng không gặp anh ta, cũng chẳng có liên lạc, chỉ là nhìn thấy tấm ảnh của em, dường như có chút giống mà thôi.

- Haha, chị Thanh Linh... Giọng nói của Miêu Miêu đột nhiên kỳ lạ hẳn lên:

- Anh ta không phải là mối tình đầu của chị chứ? Chị nói cho em biết đi, em không nói cho Du Chánh biết đâu.

- Miêu Miêu... Thanh Linh cắt ngang:

- Không được ăn nói lung tung. Chị và Du Chánh không có gì.

- Sao lại không có gì? Ngày nào hai người cũng đi chung với nhau. Mọi người đều cho rằng hai người là trời sinh một cặp, hâm mộ vô cùng.

Miêu Miêu cười hì hì:

- Chủ tịch học sinh trường chúng ta là nhân vật chạm tay có thể bỏng. Vừa đẹp trai lại có gia cảnh, năng lực không tệ, cũng không biết có bao nhiêu cô gái đang chờ mong phía sau. Chị Thanh Linh, nếu chị nói chị và Chủ tịch không có gì, không biết có bao nhiêu cô gái sẽ nhảy vào đấy.

- Được rồi, được rồi, đừng nói lung tung nữa. Chị đi tắm đây, có gì nói chuyện sau.

Cúp điện thoại một lúc, Thanh Linh nhìn chăm chăm vào. tấm ảnh trước mắt, sau đó khẽ thở dài, tiện tay ném tấm ảnh vào trong thùng rác.

Đối với những chuyện này, Giang Nguyên hoàn toàn không biết. Hằn trò chuyện với Tiểu Mỹ, rất nhanh đã đến 9h30, đến giờ phòng khám đóng cửa.

Khi đám người Hồ lão bước ra ngoài, Giang Nguyên vội vàng đóng cửa tắt đèn. Mắt thấy sắp đến 10h, nếu không đóng cửa, đợi lát nữa quá buồn ngủ, như vậy sẽ rất phiền phức.

Vội vã tầm rửa, Giang Nguyên nãm thẳng lên giường. Quả nhiên không ngoài dự liệu, đầu óc của hắn trở nên mơ hồ, rất nhanh tiến vào giấc mộng.

- Chủ thể đã hôn mê. Phân tích hấp thu năng lượng dị chủng bắt đầu, tiếp tục khởi động bộ Phương thuốc.

Một thanh âm vang lên, trước mắt Giang Nguyên liền sáng ngời, sau đó ông cụ lại xuất hiện lần nữa.

6h sáng, Giang Nguyên thức dậy, luyện Ngũ Cầm Hí một tiếng, lúc này phòng khám bắt đầu mở cửa kinh doanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!