Saint tự tay bắn chết đi người mình tâm niệm yêu nhất, hiểu lầm anh nhiều nhất, hận trách móc bản thân mình vì lúc trước đã lợi dụng anh, hận không thể cầm lấy khẩu súng đó 1 nhát bắn vào đầu của chính bản thân mình để đi theo anh, nhưng tay cậu lại run rẩy không làm được....
Saint hận chính bản thân mình yếu đuối nhát gan, ích kỉ, lúc thấy anh nằm trong tay chính mình dần dần buông tay, thì lúc đó cậu đã nhận ra rằng cậu từ lúc nào không thế sống thiếu anh, không thể sống thiếu nụ cười, sự ôn nhu, sự dịu dàng mà anh đã từng dành cho cậu...
Saint hận người chú của chính mình, mà hận ngay cả chính bản thân mình nữa, một người yêu mình ngay trước mắt mình lại không tin mà lại đi tin một người thân, một người chú, một người sếp, một người đã từng là hi vọng ước mơ của cậu để theo đuổi noi gương nó, ấy vậy mà người như vậy lại đi lợi dụng cậu...
Sau khi chôn cất anh, Saint bắt đầu không nỡ nụ cười nữa, người chú đó cũng như người sếp chính mình cậu tận tay 1 tay bắt giam tống chú ấy vào tù, vĩnh viễn nhận án tù chung thân, sau đó cậu nộp đơn từ chức, vĩnh viễn không bao giờ bước chân vào ngành cảnh sát nữa...
Khi hoàng tử Mean đưa xác anh vào hoàng gia nhờ bác sỹ cứu giúp, cậu đã hi vọng rằng có một kì tích phép màu sẽ xảy ra đến với anh, cho anh 1 con đường sống, cho dù bảo cậu làm con ma dưới cầu nại hà cậu cũng cam nguyện...
Thế nhưng sét đánh ngang tai chính bản thân của Saint lại là 1 tin tức chấn động anh đã chính thức qua đời, không có khả năng để sống nữa, lúc ấy cậu như mới đổ vỡ đi cả mãnh linh hồn, trái tim đau đớn tựa như có ai bị cào xé, hối hận đằng lên thêm nỗi hối hận, muốn đi theo anh, nhưng bản thân lại không dám.....
Chính vì thế Saint lựa chọn rút lui từ bỏ ước mơ chính mình, sau khi an táng anh, cậu bắt đầu trở thành trợ lí đắc lực cho Pin, em trai anh, giúp Pin 1 tay phát triển công ty tập đoàn bất động sản mà anh để lại đi lên..
Cũng chính từ đó Saint chính thức mang trên mình khuôn mặt băng lãnh, lãnh khốc, không nở 1 nụ cười nào với bất cứ ai nữa...
Trãi qua 5 năm, Saint tưởng chừng như bản thân mình có thể quên được anh, nhưng không, cậu lại thấy bản thân mình một ngày nhớ anh nhiều hơn, ngày ngày đêm đêm vùi vào đống sổ sách công ty để quên đi nỗi nhớ anh, đến nỗi Pin nhìn thấy cậu cũng phải xót xa, khuyên cậu...
-" Pi Saint, anh ấy đã mất được 5 năm rồi, anh như thế này anh trai em thấy sẽ buồn lắm, anh nên nghĩ tới hạnh phúc của chính mình"..
À quên nói tới Pin, 5 năm trước cậu và Pin đã tuyên bố từ bỏ hôn ước, cuối cùng cả 2 nhận ra, từ trước cho đến giờ cả 2 vốn không có tình yêu như tình yêu nam nữ mà chính là tình anh em tựa như ruột thịt chung 1 dòng máu mà thôi...
Bây giờ Pin bảo Saint nên nghĩ tới hạnh phúc chính mình, cậu liền bật cười trong nước mắt nhìn Pin nói
-" hạnh phúc của anh chính là anh trai em"
Nói xong Saint bỏ đi, để lại Pin nhìn theo mà tiếc nuối...
Hôm nay hoàng tử Mean điện bảo gọi muốn gặp mọi người có chuyện, cậu đồng ý, trên đường đến hoàng gia, cậu ghé đồn cảnh sát, ghé thăm 1 người chú chính mình..
Nhìn thấy ông ta thân xác gầy gò hao tổn ốm yếu đi nhiều, Saint cảm thấy nỗi hận chưa vơi, nói chuyện vài câu, cậu liền đứng dậy, cậu sợ khi cậu nói chuyện với ông ta tiếp tục như thế này nữa thì cậu hận không thể lao vào đó mà giết ông ta mất
Khi Saint đứng dậy rời đi, ông ta đột nhiên thốt lên
-" Saint, ta xin lỗi"
Saint đứng quay lưng trả lời ông không 1 chút do dự mà dứt khoát
-" nếu lời xin lỗi của ông không đem anh ấy về lại cho tôi thì miễn đi"
Nói xong Saint bước đi rất nhanh không 1 chút quay đầu lại nhìn ông ta cúi đầu run rẩy hối hận đến cỡ nào, nỗi tức giận hận thù đỏ con mắt cậu mang theo đến hoàng gia liền biến mất không thấy nữa, mà thay vào đó là nụ cười hạnh phúc nơi đáy mắt, nước mắt chảy trên gò má xinh đẹp, hỏi tại sao cậu khóc à...
Tại vì Saint nhận được 1 tin tức mà chính cậu đã rất mong chờ kì tích này xảy ra, 1 tin thật sự hạnh phúc từ chính hoàng tử Mean nói cho cậu, đó chính là anh còn sống, Perth Tanapon ngày xưa vẫn còn sống, nhưng chỉ có điều anh vốn bị mất trí nhớ, không còn nhớ cậu là ai nữa...
Đôi tay nắm chặt chiếc nhẫn cưới trong tay, Saint nhìn lên trời cao mĩm cười...
-" anh mất trí nhớ thì sao chứ, cùng lắm em sẽ lại theo đuổi anh 1 lần nữa, bằng bất cứ giá nào"
1 Thời gian sau khi anh sắp xếp công việc ổn định ở công ty giao cho Pin thì lúc này Saint mới ghé cửa hàng hoa, mua 99 bông bó hồng đỏ thắm, đến 1 cửa hàng hoa ở Changmail...
Cửa mở, xuất hiện 1 chàng trai tóc bạc óng ánh quen thuộc, Saint hồi hộp đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, ổn định vị trí trái tim đang đập nhanh nơi lồng ngực, cậu thở phào 1 cái, cỗ vũ bản thân trong lòng cố lên, tay run run dâng bó hoa đưa cho người trước mặt, cúi đầu cố gắng áp chế giọng nói run rẩy
-" người ta thường nói hoa hồng tượng trưng cho tình yêu nồng thấm, em tặng nó cho anh, em có thể theo đuổi anh không, em là Saint Suppapong"
Hơi ấm bàn tay người ấy truyền lại đọng lại trên tay Saint, cậu run rẩy trong người 1 trận, sau khi anh nhận được bó hoa trên tay cậu, câu nói của anh như sét đánh vào ngang tai cậu thêm 1 lần nữa...
-" xin chào Khab.. tôi là Perth Tanapon, xin lỗi tôi có vợ rồi"
Saint bất ngờ ngẩng đầu, đôi mắt mở to hết mức có thể mà nhìn Perth đang cười trước mắt, cố gắng đàn áp vị trí cơn đau đớn ngay trái tim, cậu cố gắng gượng cười bình tĩnh nhìn anh nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!