8.
Sau nửa giờ, Diêu Huy chạy đến.
Anh ta mang theo một cái bọc, bên trong là một ít đồ trừ tà tìm được trong lúc vội vàng, ví dụ như đậu tương với hạt sen đã ngâm qua máu gà , còn có…
Một cái gương.
Tôi cúi đầu nhìn tấm gương kia, không nói gì.
Tôi nói với Diêu Huy mình đói bụng, bảo anh ta giúp tôi nấu bát mì, nếu không tôi sẽ không ngủ được vì đói.
Diêu Huy không khuyên nhủ được, đành vào bếp giúp tôi nấu mì.
Thừa dịp anh ta bận rộn, tôi đã thu thập tất cả đống đồ trừ tà khác vào một cái bọc nhỏ và giấu nó dưới chăn của mình.
Chỉ để lại tấm gương.
Một lúc sau, Diêu Huy bưng ra một bát mì đã nấu chín.
Anh nói: "Ăn đi, Lộ Lộ, ăn xong ngủ thật ngon."
Đột nhiên, Diêu Huy ngây ngẩn cả người.
Bát trên tay rơi xuống đất, nước bắn tung tóe khắp nơi, mảnh sứ vỡ vụn.
Anh ta đứng sững người tại chỗ, cảm thấy có ai đó đang nhẹ nhàng thổi bên tai.
Tôi đứng ngay đối diện Diêu Huy, nên có thể thấy rõ toàn cảnh.
— nữ nhân viên giao hàng kia đứng ở phía sau Diêu Huy, hơi thở của dì ấy nhẹ nhàng phả lên cổ Diêu Huy.
Trong nháy mắt, Diêu Huy lao về phía chiếc gương, nhặt nó lên rồi quay lại nhìn người phụ nữ.
Dì ấy hét lên.
Sau đó liền biến mất.
Mà tấm gương trong tay bỗng Diêu Huy xuất hiện một vết nứt.
Anh ta từ từ đặt chiếc gương lên bàn, thở hổn hển rồi quay sang tôi: "Không sao rồi, Lộ Lộ..."
Lời nói của Diêu Huy chê't lặng trong cổ họng.
Vì đằng sau anh ta, tôi đang giơ cao một cây gậy.
Tôi đánh mạnh vào gáy Diêu Huy, tôi nhìn người trước mặt ngã xuống với ánh mắt không thể tin được.
9.
Khi Diêu Huy tỉnh dậy, tôi đã trói chặt anh ta bằng một tấm chăn ướt.
Anh giãy dụa một lúc rồi nhìn tôi với vẻ khó tin: "Lộ Lộ, em đang làm gì vậy?"
Tôi ngồi đối diện, ánh mắt bình thản.
Tôi nói với Diêu Huy rằng đây là cách duy nhất của tôi.
Tôi không tin người giao hàng, tôi cũng không tin Diêu Huy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!