Chương 44: (Vô Đề)

15.

Tôi không thể tiếp tục chờ đợi. Tôi không thể ngồi đó chờ chế't.

Tôi sẽ tìm người phụ nữ đó.

Lúc đi ra ngoài, tôi nhìn trời, không hiểu tại sao trong khoảng thời gian này, bầu trời luôn luôn u ám, rõ ràng mới có ba giờ chiều, nhưng lại tối tăm như đã sáu bảy giờ tối.

Tôi nán lại trước cửa bệnh viện một lúc lâu, đang băn khoăn không biết làm cách nào để vào được thì đột nhiên có người chặn tôi lại.

"Cô... Chu Nhiễm?"

Tôi quay lại, thấy một bác sĩ nam đang gọi tôi với vẻ hoài nghi.

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của tôi, hắn nhịn không được nở nụ cười, "Mình là Tống Xuyên."

Lại là bạn học cấp ba của tôi?

Trong ấn tượng của tôi, hắn là một cậu bạn mũm mĩm, làm sao lại trở thành một anh chàng đẹp trai rồi?

"Là mình." Tôi thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng vai, "Sao cậu lại ở đây?" 

"Mình làm ở khoa sản của bệnh viện này." Hắn cười nhẹ, sau đó nhìn tôi từ trên xuống dưới, "Cậu đến đây vì…"

Một ý tưởng chợt đến trong đầu tôi.

"Chồng mình... ngoại tình." Tôi cúi đầu, không giấu được nước mắt, "Người phụ nữ đó… đang khám thai ở đây."

Tống Xuyên trở nên lúng túng. "Cậu… đừng khóc mà."

Hắn từ trong túi móc ra một chiếc khăn tay đưa cho tôi, trên viền khăn còn được một chữ R viết hoa.

Khóc trước cửa bệnh viện đông đúc người đến người đi như vậy đúng là không ổn chút nào nên Tống Xuyên đã đưa tôi đến phòng làm việc của mình. Tôi biết điều đó là trái với quy định… nhưng tôi vẫn lợi dụng hắn.

Hắn giúp tôi kiểm tra hồ sơ khám thai trong một năm qua, đặc biệt là những người có thời gian mang thai tương tự với tôi. Nhưng... không có ai phù hợp với những gì Tĩnh Tĩnh  nói.

"Hả?" Giọng của Tống Xuyên đầy kinh ngạc, "Ngô...... Tĩnh?"

"Chu Nhiễm, cậu tới xem có phải là người này không?"

Nghe đến cái tên đó, tôi giống như bị người đánh một gậy vào đầu, nhìn thấy ghi chép, tầm mắt tôi tối sầm, cơn tức giận vốn đè nén trong lồng ngực chợt bùng phát.

Ngô Tĩnh?

Đó không phải là tên của Tĩnh Tĩnh sao?

Chẳng lẽ người phụ nữ bên ngoài của Trương Miễn chính là cô ấy?!

Vậy tại sao cô ấy còn nói cho tôi biết tin tức này, hướng dẫn tôi tìm đến đây?

Cô ấy không sợ tôi phát hiện sự thật sao?

Tôi chỉ cảm thấy như một mớ hỗn độn trong tâm trí.

Tĩnh Tĩnh là bạn cùng phòng thời đại học của tôi, còn Trương Miễn là đàn anh của chúng tôi. Thậm chí tôi và Trương Miễn quen biết là qua lời giới thiệu của Tĩnh Tĩnh. Tại sao cô ấy làm vậy?

Nhưng tôi nhớ tới lúc nhìn thấy Tĩnh Tĩnh, cô ấy cũng không có mang thai, vì thế hỏi Tống Xuyên, "Nhưng hiện tại cậu ấy không có thai mà?" 

"Cô ấy bị sảy thai." Tống Xuyên nhìn vào hồ sơ khám thai, "Được khoảng 28 tuần thì tim thai đột ngột ngừng lại." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!