13.
Tĩnh Tĩnh có việc phải làm nên phải trì hoãn đến tối, may mắn thay, buổi tối Trương Miễn tăng ca. Tôi và cô ấy cùng nhau đến bệnh viện, nhưng đúng như dự đoán, chúng tôi không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về người phụ nữ.
Thời buổi này thông tin bệnh nhân đều giữ bí mật, làm sao chúng tôi có thể dễ dàng tra được?
Theo sự xúi giục của cô ấy, tôi lấy ra ghi chép bảo hiểm y tế của mình và Trương Miễn.
Thực ra.
Tôi đã không có ghi chép mua thuốc nào trong nửa năm nay.
Nếu như Trương Miễn đã là người chế't thì mọi chuyện đều có thể lý giải được.
Một người chế't thì mua thuốc cho tôi kiểu gì ?
"Nhiễm Nhiễm." Tĩnh Tĩnh cẩn thận từng li từng tí nói với tôi, "Cậu nói xem, Trương Miễn có phải là đang tìm thế thân (người chế't thay) không? Nếu không, chúng ta đến chùa bái lạy một cái, nghĩ cách thu phục anh?"
Cô ấy khẩn trương nuốt nước miếng, "Mình nghe nói, chùa Phổ Đà rất linh nghiệm."
Một câu đánh thức người trong mộng.
"Nhưng…" Tôi do dự, "Trước đây hắn còn nói, muốn cùng mình sinh một đứa con, muốn đến chùa lễ bái. Có khi nào hắn ta không hề sợ hãi những thứ này không?"
Giọng của Tĩnh Tĩnh bỗng chốc cao vút, "Sinh con? Cậu muốn cùng Trương... cùng một con quỷ sinh con?"
Vẻ mặt cô ấy đầy thù địch và điên cuồng, tôi giật mình ngơ ngác nhìn người trước mặt.
"Cậu làm sao vậy?"
Tĩnh Tĩnh lúc này mới nhận ra sự bất thường của mình, miễn cưỡng mỉm cười với tôi.
"Nhiễm Nhiễm, mình sợ lắm, chúng ta không thể tiếp tục bị anh ta dây dưa mãi như vậy được."
"Cậu đồng ý chuyện lên chùa bái Phật đi, chúng ta cùng nhau diệt trừ anh ta."
14.
Tôi cố gắng nói chuyện với Trương Miễn về chuyện đi chùa bái Phật.
Kỳ lạ là trước đây anh rõ ràng rất hào hứng với việc này, nhưng khi tôi chính thức đề cập đến vấn đề này thì anh ta lại bắt đầu tìm mọi cách từ chối.
Điều này càng khẳng định sự nghi ngờ của tôi.
Vốn dĩ làm gì có con quỷ nào lại không sợ đi chùa?
Tôi dùng mọi biện pháp năn nỉ anh ta.
Thái độ của Trương Miễn cũng dần trở nên nôn nóng, xen lẫn với sự thúc giục ngày càng thường xuyên từ Tĩnh Tĩnh, có mấy lần thậm chí Trương Miễn còn ở bên cạnh tôi, suýt nữa đã bị anh ta phát hiện.
Từng ngày trôi qua, áp lực của tôi cũng ngày càng lớn.
Trương Miễn mỗi ngày còn đúng giờ về nhà nấu cơm cho tôi, giống như bình thường dỗ tôi vui vẻ, mua cho tôi đủ loại quà cáp. Anh thực sự muốn tôi có con, nhưng tôi tìm đủ mọi cách để từ chối, lại càng thấy anh ta càng ngày càng u ám... Suốt ngày bị một thứ không phải con người nhìn chằm chằm.
Tinh thần tôi sắp sụp đổ rồi.
May mà "Trương Miễn" vì để duy trì hình tượng con người nên vẫn phải đi làm hàng ngày.
Tôi lặng lẽ mở máy tính của anh ta, dự định tìm kiếm ít manh mối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!