Chương 35: “Anh sẽ không để em chờ lâu.”

Cách đó không xa, hai người ôm nhau cuối cùng cũng tách ra.

Mà ba người rình coi dưới gốc cây vẫn không đi ra.

Trong lúc vội vàng, tên mập không kìm nén được, khuyến khích: "Anh Đông, còn phải đợi tới khi nào, nếu không ra đánh người sẽ đi mất!"

Trần Lập Đông xắn tay áo, vừa định hô một tiếng "Lên", lại bị tên gầy còn lại giữ chặt.

"Này, anh Đông, đừng vội đừng vội, xem một chút đã."

Một bàn tay Trần Lập Đông đánh lên đầu anh ta, "Nhìn cái gì, coi cái tướng thèm khát của mày kìa, chưa thấy bao giờ à?"

"Không phải không phải," Tên gầy kéo Trần Lập Đông lại, hạ thấp giọng nói, "Anh Đông, anh nghĩ gì thế, em có một chủ ý, bảo đảm có tác dụng hơn so với việc bây giờ anh đánh người, nói không chừng có thể thu hết toàn bộ tiền nợ của cháu anh lại!"

Trần Lập Đông không tin, khinh bỉ: "Não heo như mày có thể nghĩ được chủ ý gì?"

"Anh Đông anh Đông, anh nghe em nói đã, nói xong anh lại mắng em cũng được!" Tên gầy cứng rắn ghé vào bên tai Trần Lập Đông nói ra chủ ý của hắn.

Trần Lập Đông nghe xong sững sờ, sờ cằm suy nghĩ một lát, chậc chậc hai tiếng: "Rất được!"

Tên mập thấy tình hình này, bối rối: "Thế nào, anh Đông, còn đánh hay không?"

Trần Lập Đông thúc cùi chỏ vào hắn ta: "Mẹ nó mày chỉ biết đánh nhau, đi thôi, xong việc rồi, đi uống rượu."

Nói là uống rượu, thực chất là trên bàn rượu thương lượng kế sách.

Trần Lập Đông mới bước chân vào giang hồ được mấy năm, đầu óc không được tốt lắm nhưng cũng không ngốc, chủ ý của tên gầy nghe qua rất tốt, nhưng lỡ như náo loạn lên, hậu quả không lường được, thỉnh thoảng vào đồn cảnh sát uống trà ông ta không quan tâm, nhưng ông ta không muốn ngày ngày ăn cơm tù, cho nên việc này phải lên kế hoạch thật kĩ.

Rượu qua ba lượt, mặt mũi Trần Lập Đông đỏ gay, tâm tình dâng cao, lại nghe tên gầy đảm bảo: "Chuyện như vậy người trong bang em làm nhiều rồi, đặc biệt hiệu quả, mỗi lần đều có thể đòi được nợ, mấu chốt là thằng cháu của anh Đông không cha không mẹ, không có cách nào ra tay, xem tình hình buổi tối kia, em thấy anh ta rất quan tâm đến người đàn bà đó, biện pháp này đảm bảo hữu dụng."

Lúc này, tên mập lại không cho là đúng: "Mẹ nó, con mắt nào của mày nhìn ra được anh ta quan tâm, ở ven đường có một cô gái chủ động hôn mày, tao đảm bảo mày cũng bị hôn đến lửa dục đốt người!"

"Mày cút đi, đừng bàn lùi!" Tên gầy còn nói, "Nếu thật sự vô dụng thì chúng ta lại thả người, lại không phải bắt cóc thật, hù dọa anh ta một chút thôi, không làm lớn, dù sao cũng không có tổn thất gì, thử vận may xem, lỡ như bọn chúng là tình nhân, bảo đảm sẽ bị chúng ta dắt mũi, đến lúc đó không sợ anh ta không trả tiền cho anh Đông. Nói không chừng còn dám cướp ngân hàng để trả nợ cho anh!"

Tên gầy nói đến đây, Trần Lập Đông vỗ bàn một cái: "Được, cứ làm như vậy! Con thỏ nhỏ chết tiệt kia làm bộ nghèo khó, ông đây muốn nhìn xem nó không có tiền thật hay là giả vờ, nếu có thể thu nợ hết một lần liền tha cho nó, nếu không được thì chơi đùa nó một chút, mẹ nó đã chết, khiến ông đây phải ăn chay!" 

Tên gầy liên tục đáp phải, tên mập nhìn Trần Lập Đông phách lối, cũng vội vàng bày tỏ quyết tâm: "Đều nghe theo anh Đông."

Tiếp theo là kế hoạch cụ thể.

Trần Lập Đông một lần nữa nghe theo đề nghị của tên gầy, nói: "Cứ làm như vậy, nhanh chóng kêu tiểu ngũ và con lươn kia tới, theo dõi vài ngày đã, thăm dò tình huống tìm cơ hội bắt người tới đây."

Tên mập: "Làm thế nào? Dùng thuốc mê?"

"Làm gì có tiền mua cái đó?"

Trần Lập Đông ra dấu tay, tên mập liền hiểu.

Khương Tỉnh tắm rửa xong, Trần Thứ vẫn còn đang làm việc.

Khương Tỉnh đến cạnh bàn nhìn vào màn hình máy tính, Trần Thứ nghiêng đầu nói: "Anh xong ngay thôi, em nghỉ ngơi trước đi."

Khương Tỉnh nói: "Không vội."

Cô không quấy rầy anh nữa, một mình lên giường nằm xuống.

Ở góc độ này, khẽ nghiêng đầu liền thấy bóng lưng Trần thứ. Anh ngồi trước bàn, vai rộng, lưng thẳng tắp, bóng lưng như người đàn ông thành thục, kiên định, đáng tin.

Nhưng Khương Tỉnh biết, anh vẫn chưa tới hai lăm tuổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!