Nguyện vọng nho nhỏ của Trần Thứ cũng không thể thực hiện được, chỉ ôm được mấy giây ngắn ngủi, bên ngoài liền có tiếng gõ cửa.
Là bà chủ khách sạn đưa nước nóng tới.
Trần Thứ nhận ấm nước, nói cảm ơn, quay người lại, Khương Tỉnh đã vào nhà vệ sinh.
Khương Tỉnh giặt sơ váy và quần rồi đem ra ban công phơi.
Trần Thứ bật điều hòa, trong phòng dần mát mẻ. Bên ngoài mặt trời đang rất gay gắt, đi chơi lúc này sẽ không được thoải mái.
Trần Thứ hỏi Khương Tỉnh: "Mệt không em, có muốn ngủ một chút không?"
Vừa hỏi như vậy, Khương Tỉnh đúng là cảm thấy hơi mệt, sáng dậy sớm, lại ngồi xe lửa năm sáu tiếng đồng hồ, không mệt mới lạ.
Cô suy nghĩ một chút, nói: "Vậy chúng ta ngủ trưa một chút, xế chiều đi dạo bờ biển."
"Được."
"Em tắm rửa trước." Khương Tỉnh vào nhà vệ sinh.
Khoảng mười phút sau, tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Trần Thứ nghe được Khương Tỉnh gọi anh.
"Lấy giúp em khăn lông và quần áo ngủ trong ba lô." Dừng một chút, lại nói thêm, "À, còn có quần lót nữa, tìm trong túi màu đen đó."
"Được."
Túi du lịch của Khương Tỉnh trang bị đầy đủ, đồ vật được phân loại đặt trong từng túi nhỏ, Trần Thứ lấy quần áo ngủ và khăn lông ra trước, sau đó tìm được túi quần lót của cô, mở ra nhìn, rất nhiều loại, màu sắc hình thức không giống nhau. Anh sững sờ một chút, mặt hơi nóng.
"Tìm được chưa anh?" Trong phòng tắm truyền ra tiếng Khương Tỉnh.
"Tìm được rồi."
Trần Thứ nhanh chóng lấy một cái ra, cất túi vào, đang chuẩn bị kéo ba lô lại, đột nhiên nhìn thấy hộp nhỏ màu vàng bên cạnh.
Hộp bị che một nửa, chỉ lộ ra một vài chữ cái.
Trần Thứ nhìn thoáng qua, liền giật mình.
Đó là một hộp bao cao su, cũng nhãn hiệu với loại đã từng dùng nhưng hộp thì không giống.
Trần Thứ lấy hộp ra, nhìn thấy dòng chữ ở dưới.
Mặt anh đỏ lên, đặt hộp vào chỗ cũ.
"Khương Tỉnh?" Trần Thứ gõ cửa nhà vệ sinh, chờ một lát, cửa mở ra anh liền thấy thân thể trần truồng của Khương Tỉnh.
Khương Tỉnh duỗi tay, "Đưa em."
Trần Thứ cầm quần áo đưa tới.
Cửa đóng lại.
Một lát sau, Khương Tỉnh sấy tóc xong đi ra, thấy Trần Thứ đang ngồi bên giường.
Cô đi tới vỗ vai anh, "Anh ngẩn người gì thế?"
"Em xong rồi sao?" Trần Thứ ngẩng đầu lên.
Khương Tỉnh nhìn anh, nói: "Nóng lắm sao? Mặt anh hơi đỏ đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!