Chương 17: “Em thật sự thích anh ấy.”

Mặc dù sắc mặc Tôn Du vẫn như trước, nhưng trong lòng càng nhìn càng cảm thấy không ổn. Đợi đến hôm sau thấy Khương Tỉnh và Trần Thứ cùng nhau ra ngoài, mặt chị liền trầm xuống.

Lúc trước cho thuê phòng đánh chết cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy. Khi đó Trần Thứ mới từ trường chuyển ra, Tôn Du biết anh là sinh viên mới tốt nghiệp, đúng lúc Khương Tỉnh lại không ở đây, chị muốn cho thuê thử trước, về sau thấy Trần Thứ rất tốt, là khách trọ không khiến người ta lo lắng, lúc này mới cho thuê lâu dài.

Không ngờ Khương Tỉnh mới trở về không bao lâu, hai người này thế nhưng lại dây dưa với nhau.

Quả thực là tốc độ ánh sáng.

Tôn Du không thể lí giải suy nghĩ của Khương Tỉnh, rõ ràng sau khi tách khỏi Thẩm Bạc An vẫn luôn một mình, giống như thủ tiết vậy, sao đột nhiên lại cùng Trần Thứ trẻ tuổi như vậy ở bên nhau, anh ta đâu giống hình mẫu của cô đâu.

Nếu không phải bị Thẩm Bạc An tổn thương quá sâu, Khương Tỉnh sao lại làm ra chuyện như vậy, năm đó là Thẩm bạc An, bây giờ là Trần Thứ, một người có thể gọi là chú, một người là em trai mới ra xã hội, đều không thể tin.

Nếu chuyện này là thật, đừng nói cha mẹ Khương Tỉnh không thể đồng ý, chính chị cũng cảm thấy Khương Tỉnh điên khùng, dùng nhiều năm tuổi trẻ nhận lấy một lần dạy dỗ từ Thẩm Bạc An còn chưa đủ, bây giờ lại muốn có lần thứ hai sao? Đã sắp ba mươi tuổi, còn nhiều cái mười năm để hao phí hay sao?

Thật sự đủ rồi.

Tôn Du ở bên này lo lắng trùng trùng, bên kia Khương Tỉnh và Trần Thứ đã đến một nơi, đang nhặt rau.

Đồng nghiệp này của Trần Thứ có một căn nhà ở ngoại thành, trước kia là căn nhà hai tầng, sau đó sửa lại thành một nơi rộng rãi, năm ngoái từng mời họ đến ăn đồ nướng, sinh nhật năm nay cũng tổ chức ở đây.

Đều là đồng nghiệp trẻ tuổi, có vài người độc thân, còn lại đều dẫn theo bạn.

Tất cả mọi người đều là lần đầu tiên thấy Trần Thứ mang con gái tới tham gia tụ tập, ngạc nhiên hỏi lung tung thật lâu, Khương Tỉnh cũng không cảm thấy xấu hổ, chào hỏi từng người. Bình thường cô cũng hay chạy bên ngoài, gặp gỡ nhiều loại người, có lúc muốn đi nhờ xe, có lúc xin ở nhờ, chỉ cần cô muốn, rất nhanh có thể hòa nhập với người khác.

Mọi người cùng nhau nhặt rau, rửa rau, cắt trái cây, bận rộn một hồi cũng quen thuộc.

Có người hỏi: "Khương Tỉnh, cô làm nghề gì?"

"Phóng viên du lịch." Khương Tỉnh rửa xong một quả cà chua.

Người bên cạnh nghe thấy đều hết sức kinh ngạc.

"Chính là kiểu có thể đi du lịch miễn phí sao?"

"Nhất định là rất thú vị."

"Như vậy cũng rất mệt, liên tục chạy ngược chạy xuôi…"

"Có ngày nghỉ không?"

Khương Tỉnh trả lời từng câu hỏi một…

"Cũng không phải đều miễn phí", "Có đôi khi cũng không thú vị.", "Đúng là rất mệt", "Lúc không nhận việc có thể nghỉ."

Tiếng thảo luận không ngừng, giọng nói thanh thúy một câu lại một câu.

Các đó không xa, Trần Thứ đang chọn rau hơi ngừng lại.

Bây giờ anh mới biết hóa ra cô làm công việc này, khó trách không thấy cô đi làm.

Trần Thứ nhìn thoáng qua bên kia, Khương Tỉnh đang nói chuyện với người khác, trên mặt là tươi cười ôn hòa.

Lúc sắp ăn cơm, Trần Thứ nhận được một cuộc điện thoại, là Tần Miểu gọi tới, vừa kết nối, thanh âm hùng hổ của Tần Miểu vang lên: "Trần Thứ, mấy người không phải đang ăn chứ?"

"Vẫn chưa." Trần Thứ nói.

"A, vậy các người chờ tôi một chút, tôi cuối cùng cũng thoát khỏi bàn tay của mẫu thân đại nhân rồi, đang chạy đến, cậu bảo bọn chị Tống chờ tôi nửa tiếng."

"Được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!