Chương 46: (Vô Đề)

Bên ngoài rất nóng, ngồi trong nhà ăn còn cảm nhận được. Thế mà bây giờ chẳng hiểu sao lại thấy hơi lạnh lạnh!

Vợ chồng Tục Nghiêu đi vào, toàn thể binh sĩ đứng dậy:

"Chào buổi tối thưa thủ trưởng! Chào buổi tối thưa thủ trưởng phu nhân!"

Tục Nghiêu đáp:

"Chúc mọi người buổi tối tốt lành. Ngồi xuống đi."

Phịch!

Động tác chỉnh tề như một, tất cả lưng thẳng tắp nhìn về phía trước.

Tục Nghiêu nói:

"Các vị vong linh cũng ngồi xuống đi."

Các binh sĩ dương gian: ...

Tục Nghiêu còn nói: "Ngoại trừ các anh em phải trực bên ngoài thì chúng ta hiện đã tề tựu đông đủ. Lúc trước tôi đã nói qua, đêm nay là đêm sư đoàn Phi Lang chúng ta liên hoan, chúng ta đã tìm thấy các anh em chiến hữu cách biệt sau bốn năm quay trở về.

Sau này bọn họ sẽ tiếp tục cùng chúng ta canh gác bảo vệ miền đất này, chúng ta nên cảm thấy vui vẻ. Hiện tại đều có mặt!Các binh sĩ:Đến!Tục Nghiêu:Các cậu chia một nửa đồ ăn vào hộp trống trước mặt đi.

"Mọi người đều làm theo. Cái làm cho Nhạc Dao cảm động là nơi này rất đông người cho rằng các vong linh không ăn được, thế nhưng bọn họ vẫn chia phần cho chiến hữu của mình vào hộp trống. Tục Nghiêu:"Chia xong rồi thì đốt nhang, niệm theo phu nhân.

"Nhạc Dao lấy máy truyền tin mở chức năng phát loa thì thầm:"Tôi dùng một nén nhang cùng một phần bữa tối mời mấy vạn anh em vong linh sư đoàn Phi Lang!

Cầu xin linh hồn mọi người mãi mãi an nghỉ!

"Thanh âm cậu chưa dứt, các binh sĩ bên dưới cũng niệm theo:"Tôi dùng một nén nhang cùng một phần bữa tối mời mấy vạn anh em vong linh sư đoàn Phi Lang!

Cầu xin linh hồn mọi người mãi mãi an nghỉ!

"Niệm xong có binh sĩ nhìn đồ ăn trước mặt, chờ đợi đồ ăn vơi đi... Nhưng sự thật nó chẳng mất miếng nào hết! Có như thế nào thì vẫn như vậy á! Cái này cũng tính là cùng nhau ăn ấy hả! Tục Nghiêu nói:"Được rồi, giờ các cậu nếm thử phần đồ ăn chia ra đi. Trước kia đồng cam cộng khổ, tôi tin các cậu sẽ không ngại cùng anh em mình chia nhau chút đồ ăn đúng không?"

Có binh sĩ nghe vậy gắp thử đồ ăn trong hộp, nghĩ nghĩ đấy rốt cuộc là trò đùa gì. Kết quả vừa nếm thử, bọn họ đều kinh ngạc!

Mé, chẳng có vị gì cả!

Không mùi vị!

Rõ ràng chia ra từ cùng một suất, bọn họ chia đúng mà nhỉ. Phần ăn của bọn họ thì có mùi vị, phần chia ra trong hộp thì không!

Cơm và đồ ăn y như đồ fake!

Báo cáo! Một người kích động đứng dậy,

"Thưa thủ trưởng! Các anh em vẫn còn đúng không ạ!"

"Đúng vậy, bọn họ vâng đang ở nơi này." Tục Nghiêu nói,

"Trước mặt các cậu là một hoặc hai người anh em trước kia cùng kề vai chiến đấu."

"Nhưng chúng tôi không thấy bọn họ, giao tiếp thế nào ạ?"

Vấn đề này... Tục Nghiêu quay sang hỏi Nhạc Dao,

"Thưa phu nhân, tại sao Kỷ Phong Vũ dùng tro tàn viết chữ còn họ thì không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!