Chương 40: (Vô Đề)

Anh không muốn Nhạc Dao thấy những thứ này. Tuy không thể nhìn thấy vong linh chảy máu hi sinh, thế nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn cực kì tàn bạo.

"Anh quay lại hỏi thử xem có ai muốn được siêu độ không. Ý em là hỏi người phe mình ấy." Nhạc Dao nói,

"Có lẽ sẽ có người muốn kết thúc đời này, em nghĩ chúng ta phải tôn trọng suy nghĩ của họ."

"Được rồi, quay lại hỏi một lần."

Tục Nghiêu ôm Nhạc Dao lên phi hành khí, Có khó chịu không?

Sau khi đốt xong mấy lồng giam, Nhạc Dao không quá thoải mái.

Có một chút ạ. Nhạc Dao đáp.

"Vậy thì ăn thuốc dinh dưỡng đi, ngủ một giấc. Ngủ rồi sẽ không phải nghĩ gì." Tục Nghiêu làm dáng muốn ép uống thuốc.

Chờ đã! Nhạc Dao đột nhiên nhớ ra còn có chuyện chưa nói,

"Chiều hôm qua Thượng tướng Nhạc gọi điện tới, ông ta muốn em quay về."

Về? Đáy mắt Tục Nghiêu nhanh chóng lướt qua một tia hiểm độc,

"Sao tự nhiên lại muốn em trở về?"

"Em cũng không biết nữa. Lão hỏi vụ nợ nần tiền nong giải quyết ra sao, em nói em vay anh. Sau đó lão hỏi em mượn bao nhiêu, em thuận mồm nói 30 triệu lão chuyển khoản cho em 30 triệu thật, bảo em trả anh rồi hai ngày nữa sẽ phái người đón em về, bảo em tùy tiện lấy cớ quay trở về."

Nhạc Dao nghĩ tới việc này thì rất không vui.

Cậu ở nơi này rất ổn, hơn nữa cậu đã nhận ra tình cảm của mình dành cho Tục Nghiêu, lại càng không muốn về.

Còn gì nữa?

"Lão còn hỏi em có bầu bí gì chưa." Nhạc Dao .

Tục Nghiêu suy nghĩ một lúc, nắm chặt tay Nhạc Dao vỗ về an ủi, đồng thời nhắc nhở Leslie 6 giờ sáng ngày mai liên hệ Quân đoàn trưởng Quan Tuyết Phong.

"Sao lại liên hệ chú Quan?"

Nhạc Dao hỏi.

"Thượng tướng Nhạc muốn em về, có hai khả năng. Một là lão đã biết năng lực của em, không muốn quân đoàn số 12 hưởng lợi, hai là... Phải chăng phía tôi sắp xảy ra biến cố gì?"

"Em không về, ai thích đến thì đến."

Nhạc Dao cau mày,

"Chọc giận em, em cho bọn họ đi rồi khỏi quay về!"

Tục Nghiêu dùng đầu ngón tay cọ cọ nhẹ nhàng trong lòng bàn tay cậu:

"Em yên tâm. Chỉ cần em muốn, không ai có thể ép buộc em quay về."

Giọng nói Tục Nghiêu trầm thấp mạnh mẽ, tâm trạng Nhạc Dao an ổn phần nào. Cậu uống dịch dinh dưỡng, không bao lâu thì ngủ thiếp đi.

Lúc này muộn lắm rồi mà Thượng tướng Nhạc vẫn chưa ngủ. Bên cạnh là Giang Hân Đóa cũng mắt mở thao láo.

"Anh đưa Nhạc Dao về là được rồi, cho nó 30 triệu làm cái gì?" Giang Hân Đóa nói,

"Tục Nghiêu nắm trong tay hai tinh cầu mỏ quặng, Quân bộ cho cậu ta thu 10% tiền lãi trong 3 năm đấy. Bao nhiêu tiền, cậu ta để ý 30 triệu kia làm gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!