Chương 4: (Vô Đề)

Sau đó tuyến thể trên cổ bắt đầu tỏa nhiệt, sau đó hơi nhói nhói như đi châm cứu, một lúc sau thì cơn đau lan ra cả cơ thể, tới lúc chạy tới rừng cây thì trực tiếp ngất đi.

Ngẫm lại, lúc ấy thuận lợi chạy trốn hẳn là có người phía sau lén giúp đỡ mới thành.

Tục Nghiêu vẫn luôn quan sát vẻ mặt Nhạc Dao. Bác sĩ Hồ để ý sắc mặt Nhạc Dao từ từ tái nhợt như rơi vào ký ức, thấy cậu hiện ra sự khó chịu thì nhẹ giọng: Cậu Tiểu Nhạc?

Nhạc Dao đột nhiên hoàn hồn: Vâng?

Tục Nghiêu nói:

"Bác sĩ Hồ hỏi em gần đây có sử dụng dược phẩm đặc biệt nào không kìa."

Nhạc Dao không trả lời trực tiếp mà hỏi lại:

"Bác sĩ ơi, cháu có thể hỏi trước việc chỉ số OTR bị hạ thấp sẽ ảnh hưởng như thế nào không ạ?"

Bác sĩ Hồ đáp:

"Đương nhiên là có. Chỉ số OTR quá thấp biểu thị cho tuyến thể của cậu không khỏe mạnh, dữ liệu của cậu chứng minh trong tương lai việc phân bố pheromone xuất hiện dị thường, chu kì động d. ục dị thường v.v... Như vậy với cậu..."

Bác sĩ Hồ liếc mắt nhìn Tục Nghiêu: "Việc này dẫn tới cậu sinh ra sức hấp dẫn quá mãnh liệt đối với nửa kia hoặc không có cách nào đủ hấp dẫn nửa kia để thụ thai, còn có tâm lý bất ổn các kiểu.

Tiếp theo, Omega sau lần động d. ục đầu tiên thì chu kì của bọn họ khá ổn định, nửa năm sáu tháng gì đó là tới kì động d. ục, nhưng cậu bất kì lúc nào cũng có thể động d. ục. Cậu hiểu rõ không?

Bất cứ lúc nào, việc này cực kì nguy hiểm.

"Nhạc Dao đương nhiên hiểu, rất nhanh có cảm giác như muốn òa khóc. Cậu hít sâu một hơi rồi hỏi lại:"Việc này có thể chữa không ạ?Bác sĩ Hồ đáp:Có thể. Nhưng như người già không thể hồi xuân về thời thanh niên ấy, tuyến thể thông qua trị liệu trở nên có sức sống hơn, muốn khôi phục trạng thái trước đây thì khả năng không cao lắm."

Lúc này, Nhạc Dao muốn băm nát trái tim Giang Hân Đóa.

Nồng độ pheromone thấp, không dễ sản sinh sức hấp dẫn cậu không để ý, nhưng nồng độ quá cao thì sao giờ? Còn lúc nào cũng muốn động d. ục, chẳng lẽ lúc nào cậu cũng phải dính chặt lấy Tục Nghiêu? Tự dưng động d. ục, tính sao! Thuốc ức chế không phải muốn dùng là dùng.

Tục Nghiêu nghe xong càng hiếu kì về loại thuốc Nhạc Dao sử dụng.

Bác sĩ Hồ cũng muốn biết nhưng Nhạc Dao trước đó không đề cập tới chuyện này, hơn nữa còn là thuốc cấm lưu hành trên thị trường nên muốn hỏi Nhạc Dao lại sử dụng nó – tuy là vì tốt cho Nhạc Dao, ông xác định Nhạc Dao đã từng sử dụng rồi.

Nhưng thân phận của đối phương đặc thù, ông cũng không có ý hỏi tiếp.

Bác sĩ Hồ nói:

"Trước mắt tình huống là như vậy. Hai người có thể thương lượng một chút, vì chuyện này nên các vị có thể phản đối phán quyết hôn phối lần này."

Nhạc Dao buồn bực, nghe xong cũng chẳng nghĩ nhiều theo bản năng nói:

"Vâng ạ, cảm ơn bác sĩ Hồ."

Bác sĩ Hồ ngoài ý muốn ngạc nhien nhìn Nhạc Dao. Ông biết cậu ấm này bị cưỡng chế hôn phối, nghe nói còn khó ở chung, thế nhưng bây giờ có chỗ nào khó ở chung?

Nhạc Dao nói xong thì ra ngoài, Tục Nghiêu nán lại hỏi bác sĩ:

"Kết quả này còn ai biết?"

Bác sĩ Hồ:

"Trước mắt chỉ có một mình tôi thôi ạ."

Một số việc cần phải giữ bí mật, chưa nói tới những người bị cưỡng ép hôn phối ở nơi này đều là người có gene ưu tú, có bối cảnh xã hội nên kết quả trước giờ đều chỉ ở chỗ bác sĩ.

Tục Nghiêu gật đầu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!