Trên bàn không ai uống rượu, Nhạc Dao thấy Tục Nghiêu không mời thì đoán không thể uống, đi lấy thêm chút nước trái cây. Đều là màu xanh lục nhưng của Đường Diệp và lãnh đạo là màu xanh nhàn nhạt, của Tục Nghiêu là xanh đậm.
Tục Nghiêu thắc mắc:
"Sao của tôi lại khác?"
Nhạc Dao cười cười:
"Chồng iu của em mà, đương nhiên phải được đãi ngộ đặc biệt."
Tục Nghiêu cười đến mang tai, cầm cốc nước lên ngửi. Anh ngửi thấy mùi rau cần: Đây là nước rau củ?
Nhạc Dao đáp:
"Nước rau củ ép uống cũng ngon lắm."
Tục Nghiêu: Thật hả?
Anh đưa lên môi nhấp một ngụm: Ừm, không tệ.
Nhạc Dao: !
Rõ ràng là nước ép mướp đắng và rau cần, chỗ nào ngon miệng? Dối trá! Điêu ngoa!
Nhạc Dao muốn bỏ thêm muối vào thức ăn của Tục Nghiêu, trong súp muốn thêm dấm chua nhưng nghe lời chú Minh lại không nỡ xuống tay. Giờ cậu cực kì hối hận, biết vậy không chỉ thêm mắm muối mà còn thêm thạch tín!
Nói đi nói lại, mấy người này dạ dày lớn nhỉ?
Cậu làm mười món, một món canh một món tráng miệng ngọt, đồ ăn đầy ắp giờ trống trơn. Tục Nghiêu uống hết cốc nước ép đắng nghét, ăn xong bữa cơm.
Cậu muốn gọt thêm ít hoa quả nhưng Quân đoàn trưởng và Đường Diệp từ chối, ăn nữa thì họ chỉ có thể lăn. Quân đoàn trưởng nói:
"Tiểu Nhạc nghỉ ngơi đi, chút nữa chú có việc muốn làm phiền cháu."
Nhạc Dao hỏi: Có chuyện gì ạ?
Quân đoàn trưởng cười cười:
"Để Tục Nghiêu nói cho cháu nghe đi, chú đi hoạt động chút, ăn no quá."
Đường Diệp cũng cáo từ:
"Cảm ơn cậu Tiểu Nhạc đã chiêu đãi, tôi cũng ăn quá nhiều rồi, lát nữa gặp lại."
Nhạc Dao đáp: Lát nữa gặp lại.
Cậu quay sang thắc mắc với Tục Nghiêu:
"Ơ, tẹo nữa sao lại muốn gặp?"
Tục Nghiêu kéo cậu ngồi xuống ghế salon: "Tôi nói việc em có thể chiêu hồn nói cho chú Quan. Việc này có thể lớn có thể nhỏ, chuyện Dung Quý ám Đường Diệp quá nhiều người biết, nếu tiếp tục lừa gạt sẽ trở thành tai họa.
Tôi hi vọng em có thể quang minh chính đại sử dụng năng lực của mình, không phục vụ cho Phi Lang thì cũng không cần lén lút dấu diếm, em hiểu không?Nhạc Dao nói:Không hiểu.
"Cậu bấm bấm đốt ngón tay:"Một con cá chết giá 65 vạn, người ta hét giá 65 vạn em cũng răm rắp tin, IQ của em chắc có vấn đề.Tục Nghiêu:...
"Một lúc sau Nhạc Dao lại bị chọt chọt, Tục Nghiêu cười:"Em muốn tự bơm hơi à?
"Nhạc Dao không thèm nói gì."Cốc mướp đắng tôi uống rồi, vẫn chưa nguôi giận?Nhạc Daochậc
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!