Chương 30: (Vô Đề)

"Xin lỗi nơi này tạm thời không có sinh mệnh mới là con người" Nhạc Dao cũng buông tay.

"Hiện tại không có không có nghĩa về sau cũng không có." Kỷ Phong Vũ nhìn Tục Nghiêu,

"Phải không Sư đoàn trưởng Tục?"

Tục Nghiêu xoa nhẹ đầu vợ bé nhỏ, xem như cam chịu.

Nhạc Dao: ... Hy vọng đừng có tơ tưởng tới cái kia!

Hội Kỷ Phong Vũ khó có cơ hội uống rượu ăn thịt, cùng bạn tốt ở dương gian quang minh chính đại nói chuyện nên chè chén qua hai tiếng mới đi. Nhạc Dao trụ không nổi nữa rồi. Cậu thức dậy sớm còn tiêu hao tinh lực vẽ bùa, chống đỡ tới 12h đêm đã là cả kỳ tích.

Qua 12 giờ, cậu nửa tỉnh nửa mê nằm bò trên sofa, chẳng biết làm thế nào về được giường ngủ.

Kỷ Phong Vũ và Tục Nghiêu nói gì với nhau cậu cũng chẳng nhớ. Cậu trợn mắt thì thấy trời sáng trưng, bên dưới còn có cái gì cứng cứng cộm cộm.

Nhạc Dao cẩn thận gạt tay Tục Nghiêu qua một bên sau đó ý đồ muốn rút chân mình ra khỏi giữa h. ai chân Tục Nghiêu, kết quả giãy hai cái vẫn không thành công.

Chẳng cần nói, Tục Nghiêu tỉnh rồi.

Nhạc Dao ngẩng đầu nhìn, quả nhiên ánh mắt Tục Diêm vương mang theo ý cười nhìn cậu làm việc mù quáng.

Tiếp tục đi chứ. Tục Nghiêu nghiêng người, tay chống đầu nói,

"Sao lại không giãy nữa?"

"Anh cố ý kẹp, em rút ra nổi mới lạ!" Cậu tay nhỏ chân nhỏ, sức sao lớn bằng Tục Nghiêu? Nhạc Dao ánh mắt lúng túng nhìn Tục cá lớn:

"Em nói nè, buổi sáng tinh thần anh tốt ghê nhỉ?"

"Không phải em cũng rất có tinh thần hả?"

Tục Nghiêu cười cười, không hề báo trước ghim Nhạc cá nhỏ lại như muốn bắt cậu làm tù binh: Cục cưng dễ thương.

Này!

Nhạc Dao mặt tái mét thành màu gan heo, khép chặt hai chân: Anh, anh...

"Anh cái gì mà anh? Đừng nhúc nhích, có việc muốn nói với em." Tục Nghiêu ôm chặt Nhạc Dao vào lòng:

"Ban ngày rảnh rỗi vẽ thêm cho anh mấy cái bùa khai thiên nhãn."

Hả? Nhạc Dao mờ mịt, Cơ mà để làm gì ạ?

Hữu dụng. Tục Nghiêu gãi gãi cằm Nhạc Dao như chơi đùa với mèo nhỏ,

"Nhớ kỹ, em không nợ ai tiền, tiêu tiền của chồng em là chuyện đương nhiên thế nên đừng nghĩ tới chuyện trả lại. Trừ khi em muốn gả cho người khác, em muốn không?"

Đương nhiên là không rồi!

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Nhạc Dao hơi ngứa ngứa, không biết là ngứa dưới cằm hay ngứa trong lòng.

Cậu đương nhiên không muốn gả cho người khác, không nói tới cậu thích nơi này, ở cùng Tục Nghiêu có thể ở lại, bản thân Tục Nghiêu cũng là một người đàn ông cực kì ưu tú.

Dù anh cực kì thích chọc người khác giận nhưng bản chất vẫn là người tốt bụng, cậu thích anh nên mới giới thiệu Kỷ Phong Vũ và những người anh em cho anh.

Thế nhưng hiện tại không thể nói ra!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!