Nhạc Dao cố tình chọn quầ. n lót kiểu dáng kì quái, như kiểu có đuôi ở mông hoặc khoét một lỗ phía sau lộ mông, đều là đặc biệt đáng yêu hoặc đặc biệt dâ. m đãng.
Tục Nghiêu không ngốc, đương nhiên nhìn ra nhóc thối này cố ý. Nhưng anh chưa nói gì, chờ Nhạc Dao chọn xong không dấu vết đổi hết từ size lớn sang size nhỏ ở mục thanh toán.
Nhạc Dao không hề hay biết, còn nghĩ rốt cuộc ván sắt cũng rời đi rồi. Cơ thể Tục Nghiêu đã nóng lại còn nặng, áp lên cậu không thở nổi, rời đi nhẹ hẳn.
Nhạc Dao nhịn không được vặn vẹo cái cổ, Tục Nghiêu hỏi một câu.
"Nghe này Nhạc Dao Dao...." Tục Nghiêu đem sự cứng nhắc qua một bên,
"Em tính khi nào mới thực hiện nghĩa vụ của một người vợ?"
Hả? Nhạc Dao sửng sốt,
"Em ngày nào chẳng thực hiện. Nấu cơm, giặt giũ, làm việc nhà, vừa rồi còn mua đồ lót cho anh, mấy cái ấy chẳng lẽ không phải?"
"Tôi nói là trên giường."
"Qu. ần lót là đồ cho anh chọn mặc trên giường đấy!" Nhạc Dao đánh một cái ngáp lớn,
"Ầy không được rồi, em buồn ngủ quá, díp hết cả mắt vào phải ngủ thôi."
Sau đó cậu nhắm mắt, bắt đầu ngáy.
Tục Nghiêu: ...
Tục Nghiêu cảm giác vợ bé nhỏ đang thử thách IQ của anh thì phải. Anh muốn chạm vào Nhạc Dao, Nhạc Dao cuộn thành một nùi không nhúc nhích. Tay vừa nâng lên lại hạ xuống.
Trên thế giới này, đại đa số động vật cuộn mình lại chính là biểu hiện cho sự bất an và đề phòng. Con người là sinh vật bậc cao nhưng cũng không ngoại lệ. Chẳng qua đặc biệt hơn, khi con người làm ra hành động này trên giường là biểu hiện cho sự bất an tới từ phía nửa kia của mình.
Nửa kia không cho cậu cảm giác an toàn, Nhạc Dao còn muốn nâng thêm một bậc, cả thế giới không cho cậu sự an toàn.
Nhạc Dao tỉnh táo chung giường với Tục Nghiêu đều rất khẩn trương, nhưng cậu cũng không đề phòng Tục Nghiêu nhiều tới vậy. Cậu nghĩ rất đơn giản, có thể khái quát bằng tám chữ: Kích thước không hợp! Không thể hợp tác!
Nói tục hơn thì là:
Một con kiến kết hôn với một con voi! Buổi tối con voi muốn ấy ấy, nếu mày là con kiến thì mày cũng sợ hãi thôi!
Trong trí nhớ của nguyên chủ có một tin tức làm Nhạc Dao ấn tượng rất sâu, đó là Omega nếu không trong thời gian động d/ục lần đầu tiên cùng Alpha kết hợp, quá trình sẽ cực kì thống khổ.
Được rồi, cậu đợi chốc lát, Tục Nghiêu ở bên cạnh cũng vang lên tiếng thở đều đều.
Nhạc Dao thở phào, không bao lâu cũng ngủ thiếp đi. Hôm sau cậu dậy sớm nấu bữa sáng, nói lời chào buổi sáng với Tục Nghiêu. Tục Nghiêu ừm một tiếng, hỏi cậu sáng nay ăn gì.
Giống như những ngày bình thường, nhưng Nhạc Dao cũng chẳng hiểu lý do vì sao lại nhen nhóm thứ gì đó khang khác. Cậu tự nhiên lại cẩn thận hơn một chút.
Tục Nghiêu nhìn ra nhưng cũng không nhắc nhở.
Buổi sáng anh ăn xong thì đi ra ngoài giải quyết công việc, buổi tối quay về. Buổi trưa có thể anh sẽ về ăn cơm nhưng cũng không ở bên Nhạc Dao được mấy. Hai người qua sinh hoạt thăm dò tính nết của nhau, thế nhưng có rất nhiều thứ chẳng biết gì cả.
Nếu như là Nhạc Dao của ngày xưa thì còn dễ, phân tích quá trình trưởng thành là anh đoán được một ít rồi. Nhưng Nhạc Dao bây giờ đâu phải Nhạc Dao ngày xưa, người thân thiết với cậu sớm đã không còn nữa rồi.
Chỉ có mấy vong linh kia hiểu Nhạc Dao, nhưng Tục Nghiêu chưa tìm ra cách câu thông với họ.
"Dựa theo yêu cầu của em tìm được ba nơi, nhìn qua xem có chỗ nào thích hợp không."
Cơm nước xong Tục Nghiêu thay đồ chuẩn bị ra ngoài:
"Phi hành khí của em không thích hợp sử dụng ở nơi này. Nếu em muốn dùng tôi giúp em cải trang, như vậy sẽ tiện lợi hơn. Nhưng tôi khuyên em không nên dùng nó tới khu đóng quân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!