Chương 27: (Vô Đề)

Đại khái Nhạc Dao bị trí lớn của mình kíc. h thích nên tăng tốc độ chà đá, chà tới bàn chải cũng tòe sạch lông luôn. Cậu vất vả lắm mới chà xong một mặt, lật sang mặt kia thì đứng hình. Cậu muốn dùng khối đá này mài thành bia mộ cho Dung Quý, mài rồi phơi khô, khắc chữ lên trên.

Có lẽ cậu nên hỏi Tục Nghiêu vụ khắc chữ. Cảm giác nơi này cách Tarot xa tới vậy, hẳn phải có nơi tu sửa máy móc nếu xảy ra sự cố hỏng hóc chứ nhỉ? Nếu có chỗ tu bổ, phải chăng sẽ có dụng cụ có thể điêu khắc?

Nhạc Dao chỉ đoán bừa thôi.

Mặt trời chưa lặn, hơi nước bốc cũng rất nhanh. Nhạc Dao nhớ kỹ hôm nay Tục Nghiêu báo về muộn, cậu nghĩ Tục Nghiêu bận bịu nhiều việc nên không gửi tin nhắn. Cậu về xem đầu bếp AI đã làm tốt nhiệm vụ, cậu bỏ mì tươi vào tủ lạnh bảo quản rồi bỏ một khối thịt bò vào bụng đầu bếp tẩm ướp.

Bận bịu một lúc, cậu đi vẽ bùa an thần. Là bùa an thần chứ không phải bùa an hồn, hai người kia mất ngủ không dùng được bùa an hồn.

Nhạc Dao vẽ xong xếp bùa thành hình tam giác, cất vào một cái hộp, nhìn ra ngoài thì trời tối rồi. Cậu cất quần áo thì giữ lại mấy miếng vải vụn, miếng nào không luồn kim được thì vứt. Lúc sau bụng cậu ọc ọc một tiếng.

Nhạc Dao Dao: Chồng ơi bao giờ anh mới về?

Em đói rồi. Tối nay nấu mì, anh không về em nấu ăn trước tối nó trương lên thành một cục đó.

Tục Nghiêu không có việc thì về nhà, tiện thể vào thăm Đường Diệp xem Đường Diệp bình phục thế nào nên mới về muộn hơn. Anh đọc tin nhắn thấy vợ bé nhỏ đói bụng chờ mình về nhà, buổi chiều cậu còn gọi anh là cổ phiếu cao cấp, khóe miệng nở nụ cười.

"Cười gì ghê tởm như vậy?"

Đường Diệp cạn lời.

"Vợ nhỏ đợi về nhà ăn cơm." Tục Nghiêu đứng dậy,

"Niềm vui này đàn ông độc thân như chú sao hiểu được."

"Cậu ba họ Nhạc sẽ vào bếp nấu cơm?"

Đường Diệp trưng vẻ mặt người anh em khoác lác không chuẩn bị kịch bản hay gì.

"Không những biết còn nấu rất ngon. Trước đấy ông vẫn ở sao Mộc, trở về thì đi ngay tới núi Đạt Khố Luân, có rất nhiều thứ ông không biết."

Tục Nghiêu nói,

"Chờ tới về sau quen biết lâu dài, tự nhiên sẽ hiểu."

"Không thể không nhắc ông, Tô Vũ sắp quay lại rồi đấy. Ông xác định cô ả nếu biết ông thay đổi còn cùng Nhạc Dao kết hôn sẽ không xới tung nóc nhà ông lên?"

Tục Nghiêu nhíu mày không lên tiếng.

Tô Vũ là con gái cha nuôi anh, là một Beta nữ 24 tuổi, cũng là một quân y trong bệnh viện Sư đoàn Phi Lang. Nửa năm nay cô đều ở tinh cầu Tarot học tập, từ nhỏ đã thích anh.

Anh thì chỉ coi cô như em gái.

"Tùy tình hình, không ổn thì điều đi chỗ khác là xong." Tục Nghiêu nói,

"Nghỉ ngơi cho tốt, anh về trước."

Chờ đã. Đường Diệp nói,

"Việc trước đấy tính sao?"

Trở về sẽ xem xét. Tục Nghiêu nói,

"Xuất phát điểm không tồi, thế nhưng cũng phải theo ý nguyện của người ta."

Đường Diệp nghe vậy trả lời: Được rồi, đã rõ.

Nói xong anh ta lại một lần nữa nằm xuống, chờ Tục Nghiêu ra ngoài thì im lặng một lát, lấy găng tay hộ sĩ cho đeo vào cầm bùa tam giác Nhạc Dao cho lên. Anh ta bày ra vẻ mặt ghét bỏ, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhét xuống dưới gối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!