Nhạc Dao cam đoan không tái phạm, cuối cùng cũng thuyết phục được Nhạc Phỉ Sơn kéo hết người ra ngoài, đồng thời không sắp xếp ai giám sát mình. Cậu vất vả lắm mới được yên ổn, dành thời gian tắm rửa sạch sẽ, ngã xuống giường nhưng ngủ không nổi.
Sư phụ cậu, cũng chính là ông chủ cửa hàng nhà Phật có hai cậu con trai ruột, cả hai đều không tệ. Dù cậu có chết thì tương lai dưỡng lão của sư phụ không phải lo, nếu như thế giới kia vẫn đang xoay. Hiện tại quan trọng nhất là cân nhắc xem nên làm thế nào.
Nhạc Dao cầm lấy quang não dựa theo ký ức của nguyên chủ tìm kiếm Tục Nghiêu, sau một phút ầm một cái ném quang não xuống đáy giường.
Cậu cúi dầu nhìn gương mặt trên quang não.
Một người đàn ông cao lớn hung thần ác sát, giữa chân mày có vết sẹo, cậu trực tiếp trợn tròn mắt.
Giang Hân Đóa trước đó nói Tục Nghiêu đôi lúc có chút hung ác, cậu cũng cảm thấy vậy cho tới lúc chân chính nhìn đến bức ảnh kia. Chênh lệch quá sức tưởng tượng của cậu rồi.
Không chỉ đơn thuần hung ác, ánh mắt kia giống như được tôi luyện ngâm trong biển lửa. Không biết ai là người chụp ảnh, có vẻ như đây là lúc Tục Nghiêu ở trên chiến trường. Tóc anh hơi dài, không biết bao nhiêu ngày trôi qua không tắm rửa rồi, máu khô bám trên mặt trông có hơi đáng sợ.
Trông đáng sợ như vậy rồi trong tay anh còn nắm chặt một con dao quân dụng, lưỡi dao chảy xuống máu tươi, dưới chân dẫm lên thi thể nhìn như thể một giây sau sẽ lao tới đoạt mạng người.
Nhạc Dao lần đầu tiên nhìn thấy bị dọa sợ nhưng một lúc sau liền phát hiện, có lẽ chỉ có người đàn ông có khí chất như vậy mới có thể nhậm chức Sư đoàn trưởng Sư đoàn Phi Lang của đế quốc Tarot từ khi còn trẻ.
Tục Nghiêu là Thiếu tướng không quân thứ mười hai của đế quốc, là Sư đoàn trưởng đương nhiệm của Phi Lang.
Theo tư liệu trên internet, hành tinh mới tháng 1 năm 275, tinh cầu Hua bị thú nhân Sarna tập kích, Tục Nghiêu khi ấy là Phó sư đoàn trưởng nhận mệnh lệnh dẫn dắt Sư đoàn Phi Lang tới thật nhanh để kịp chống đỡ giặc xâm lược.
Tháng 7 năm ấy quân đội Sarna bại trận, quân đội đế quốc thừa thắng xông lên chiếm hai quặng mỏ thuộc vể Sarna. Tục Nghiêu trên chiến trường với phong cách chỉ huy sát phạt quả quyết, thuộc hạ đặt cho anh biệt hiệu: Diêm vương của đế quốc.
Tháng 8 vị Diêm vương này được đặc cách thăng hai cấp quân hàm trong một năm, trở thành sĩ quan chỉ huy cấp cao trẻ tuổi nhất đế quốc, dẫn dắt hơn ba vạn binh lính dưới quyền.
Người dân cho rằng Diêm vương chuẩn bị mang quân về hành tinh mẹ thế nhưng vị chỉ huy mới này lại đóng quân ngay tại tinh cầu Hua, làm vua một cõi tại nơi này.
Đối với hành động của Tục Nghiêu, người ngoài đồn đại suy đoán rất nhiều. Có người nói tinh cầu Hua trải qua vài 200 năm nghỉ ngơi đang khôi phục hệ sinh thái tự nhiên, Sư đoàn trưởng Tục ở lại thăm dò giá trị lợi dụng.
Cũng có kẻ đồn đại Sư đoàn trưởng Tục biết được bí mật trọng yếu gì ở Hua tinh nên không thể trở về hành tinh mẹ. Có kẻ còn thẳng thắn cho rằng Sư đoàn trưởng Tục cánh đủ cứng cáp rồi, muốn tự xưng vương tại Hua tinh.
Nói chung là đủ loại suy đoán chẳng cái nào giống cái nào, cho tới tháng trước Cục Hôn phối ra thông báo trên website chính thức tuyên bố một hôn ước đặc biệt yêu cầu Tục Nghiêu lập tức chạy về tinh cầu Tarot cùng con trai Nhạc Dao của Thượng tướng Nhạc Phỉ Sơn tiến hành đăng ký kết hôn.
Hôn ước gấp gáp này như mang theo chút dò xét. Thế nhưng Tục Diêm vương khi nhận tin chỉ xem xét một hồi rồi đồng ý.
Nhạc Dao tới đây không hiểu Tục Nghiêu nghĩ gì, lướt web một lúc mới phát hiện chỉ có duy nhất một tấm ảnh của anh, những cái khác cần được cấp quyền hạn đặc biệt mới được xem. Cậu lúc này đã rất buồn ngủ, không muốn dằn vặt bản thân thêm cất quang não nằm xuống.
Bằng mọi cách cậu phải tới được Hua tinh.
"Nhạc Dao còn chưa tỉnh?" Nhạc Phỉ Sơn không thấy con trai cả, đúng vậy – là con trai cả, tuy rằng mọi người đều gọi Nhạc Dao là cậu ba họ Nhạc, thế nhưng cái biệt danh đặt ra vì Nhạc Dao có hai người anh họ.
Thực tế cậu là con trai cả của Nhạc Phỉ Sơn.
"Ngày hôm qua bị dằn vặt lâu như vậy nhất định nó đã đủ mệt mỏi rồi, em không muốn để người khác lên gọi nó dậy." Giang Hân Đóa cười cười như mẹ hiền,
"Để con ngủ thêm một chút đi."
Ai nói tôi vẫn ngủ?
Nhạc Dao dậy sớm đi tắm, thay quần áo sạch sẽ vừa đi xuống vừa nói.
Hôm qua cậu thấy quá nhiều hình ảnh máu me, một đêm ngủ không ngon còn bị đau đầu. Thế nhưng không thể biểu hiện sự mềm yếu, nói chuyện phải cứng rắn như nguyên chủ, không thể quá mềm mỏng, còn nhớ phải mang theo châm chọc khiêu khích.
Giang Hân Đóa hoàn toàn không vì bị đánh vỡ tâm tư mà lúng túng, cười cười múc cho Nhạc Dao chén cháo:
"Tỉnh rồi thì mau tới đây dùng bữa đi con."
Nhạc Dao ngồi đối diện em trai kế Nhạc Thiên Ngọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!