Chương 10: (Vô Đề)

Cá 65 vạn thôi chứ gì? Mổ cũng mổ rồi, không ăn là có lỗi với bản thân! Nhạc Dao đặt bình rượu thừa xuống, xắn tay áo chặt con cá thành từng miếng to bằng quả trứng gà. Con cá này có hình dạng hao hao cá trứng nhưng lớn hơn nhiều, hơn nữa còn có màu trắng bạc.

Nhạc Dao chặt nó thành từng miếng rồi nêm nếm gia vị, muốn ướp thêm cả rượu. Tục Nghiêu bỗng nhiên kéo cậu lại.

"Em định lấy rượu cầm từ trong nhà vệ sinh ra nấu ăn?" Tục Nghiêu vẻ mặt khó tin.

"Ý anh là muốn mở bình khác ra ấy hả?" Chẳng phải muốn dùng bình mới ra pha mực chu sa hả!

"Chai này giữ lại dùng lúc em sợ hãi đi, mở bình mới." Tục Nghiêu nói xong đặt bình cũ qua một bên, Nắp bình đâu?

"Trong nhà vệ sinh ấy."

Anh nói anh là quân nhân còn để ý mấy cái vớ vẩn như vậy, đói quá chứ gì!

Nhạc Dao mở bình rượu mới ra, vừa nghĩ ngợi linh tinh vừa đổ rượu lên cá. Cậu dùng đũa lật một lần, ướp thật tốt.

Cậu muốn làm cá kho tộ ăn với cơm tẻ.

Trong tủ còn ít rau củ như cà rốt với dưa chuột, cậu chuẩn bị xào chút đồ chay.

Tục Nghiêu nhìn thứ toát ra mùi vị kì quái cau mày:

"Cái này ăn được hả? Nếu không ngon... Thôi em đưa cho đầu bếp AI đi, đừng làm phí cá của tôi."

Nhạc Dao nói:

"Ăn không ngon thì mình tôi ăn."

Đầu bếp AI là người máy có thể tự làm ra thức ăn. Muốn ăn gì chỉ cần cho nguyên liệu vào nó sẽ tự tẩy rửa, ướp rồi nấu chín. Chủ nhân muốn ăn xào hay hầm, chưng hay chiên nó đều làm được, còn có công năng tự tẩy rửa.

Hiện tại nó là loại người máy phổ biến tại Tarot tinh, dùng mọi nguồn năng lượng nên có thể bảo vệ môi trường.

Mùi vị đồ ăn người máy làm không có tình cảm như đồ ăn con người làm. Nhạc Dao tin rằng, đồ ăn ngon nhất tới từ trái tim người làm ra nó.

Nhạc Dao hỏi Tục Nghiêu gạo cất đâu, tìm ra nồi lọc để nấu, bào ít cà rốt với khoai tây sợi ra xào. Cậu đập thêm chút tỏi xào chung. Cậu phát hiện mấy loại rau dạng củ tương đối nhiều, lá xanh thì thiếu. Đương nhiên là có nguyên nhân, trước mắt bới tủ lạnh nhà Nhạc Nghiêu đã.

Nửa tiếng trôi qua, một nồi cá kho 65 vạn, một đĩa rau xào hai màu ra lò. Tuy chỉ có hai món nhưng đều là đồ ăn tươi mới, bóng bẩy ánh lên. Nhạc Dao xới ra hai bát cơm, bắt đầu dùng bữa.

Tục Nghiêu ngửi thấy mùi thơm từ lúc nồi cá sôi nhưng một chút cũng không lộ ý nghĩ Tôi muốn ăn ra ngoài. Anh tỏ vẻ miễn cưỡng ngồi đối diện Nhạc Dao, thấy Nhạc Dao ăn ngon mới động đũa.

"Sao nào? Ăn ngon không?" Nhạc Dao hỏi. Cậu phát hiện cái mùi vị này quá ngon, vừa tươi vừa ngọt, lại mềm nữa. Thời điểm nhai nuốt đúng là hưởng thụ.

"Thế thì anh ăn ít thôi."

Nhạc Dao không khách khí,

"Đừng miễn cưỡng nha, tôi làm được hết."

...

Tục Nghiêu im lặng tăng khẩu phần ăn, đồng thời tăng tốc gắp rau hỏi Nhạc Dao: Ai dạy em nấu ăn?

Anh phải làm cho Nhạc Dao ăn ít một chút, như vậy mình mới được ăn nhiều hơn.

Nhưng Nhạc Dao không bị lừa:

"Ăn xong nói cho anh."

Tục Nghiêu: ... Bé con thích phá rối!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!