Ba năm qua, tôi thật sự về nhà quá ít.
Ba tôi ngồi bên cạnh, quan tâm hỏi:
"Lần này về, con định khi nào lại đi Vân Thành?"
"Không đi nữa, từ nay con sẽ ở nhà với ba mẹ."
Tôi cố gắng kiềm chế nỗi nghẹn ngào trong giọng nói.
Ba mẹ tôi nhìn nhau, vẻ mặt bối rối, rồi nhìn tôi bằng ánh mắt ngờ vực.
"Con không phải... Vẫn còn thích Đan Phong sao? Hay là..."
Mẹ tôi dè dặt hỏi, sợ làm tổn thương cảm xúc của tôi.
14.
Tôi vốn không phải lúc nào cũng luôn tươi cười rạng rỡ, luôn mang ánh dương bên mình.
Khi mới đến Vân Thành, tôi cũng thường xuyên không quen thời tiết, khí hậu, hay gọi điện về nhà khóc lóc với ba mẹ.
Sau khi dần thích nghi, tôi lại vì Đan Phong mà đau lòng khổ sở.
Tôi đâu phải người sắt, hết lần này đến lần khác bị từ chối, làm sao mà không đau?
Chẳng qua là luôn cắn răng chịu đựng mà thôi.
Từ những cuộc gọi của tôi, ba mẹ cũng đại khái đoán ra được những gì đã xảy ra giữa tôi và Đan Phong.
Lúc này hỏi ra câu kia, trong lòng họ cũng mang theo phần thấp thỏm bất an.
Tôi nở một nụ cười nhẹ nhàng:
"Ba, mẹ, con đã từ bỏ chuyện thích anh ấy rồi. Thích anh ấy... Chuyện này quá đỗi gian khổ và mệt mỏi, con không còn kiên trì nổi nữa. Anh ấy cũng đã có người mình thích, con nghĩ đã đến lúc nên buông tay."
Nghe đến đây, cả ba mẹ tôi đều im lặng hồi lâu.
Một lúc sau, mẹ tôi mới mỉm cười đầy nhẹ nhõm:
"Đúng rồi! Không thể tiếp tục thì từ bỏ đi. Con là con gái mẹ, đương nhiên sẽ có khối người thích, đâu nhất thiết phải là mỗi mình cậu ta?"
"Mấy ngày nữa, mẹ sẽ giúp con xem xét, tìm thử trong khu viện có ai khá hơn, phải giỏi giang hơn cái cậu Đan Phong kia mới được!"
Tôi cũng mỉm cười, gật đầu.
Thấy tôi nhẹ nhàng đồng ý, mẹ tôi thoáng ngỡ ngàng, không kịp phản ứng.
Nhưng chẳng mấy chốc bà đã vui vẻ ra ngoài gặp mấy bà bạn để bàn chuyện, xem nhà nào có con trai độc thân phù hợp để giới thiệu cho tôi.
Mẹ tôi đúng chuẩn kiểu người giỏi giao thiệp, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi đã gom được cả xấp hồ sơ thông tin các nam thanh niên đang tuổi kết hôn.
"Vân Khê à, đây đều là những người có ngoại hình, gia thế và hoàn cảnh tương xứng với nhà mình. Con cứ xem kỹ một chút, không cần phải chọn liền, chỉ cần cảm thấy phù hợp là được."
"Vâng, con sẽ xem kỹ ạ."
Tôi gật đầu, rồi bắt đầu lật từng hồ sơ xem xét.
Trong hồ sơ đều có sơ yếu lý lịch chi tiết, hiển nhiên mẹ tôi đã bỏ ra nhiều công sức chọn lọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!