Giờ sắp rời đi, những bức tranh này tôi quyết định tặng lại cho bạn bè.
Coi như lời cảm ơn chân thành vì đã luôn giúp đỡ và chăm sóc tôi trong ba năm qua.
Tôi đi từng nhà tặng tranh, không ít người tỏ ra bất ngờ và xúc động.
Mọi người dùng tiếng phổ thông còn vụng về để bày tỏ lòng cảm kích chất phác:
"Cảm ơn cô Trình, tôi rất thích!"
Có người biết tôi sắp đi, còn luyến tiếc không nỡ rời xa.
"Cô Trình, mọi người đều quý mến cô lắm, cô có thể ở lại thêm một thời gian nữa không? Vẫn còn nhiều cảnh đẹp chưa đưa cô đi xem mà…"
Tôi chỉ mỉm cười bất lực, lắc đầu:
"Nhiệm vụ của tôi ở đây đã hoàn thành rồi. Sau này sẽ có giáo viên khác đến thay. Ba mẹ tôi cũng đã lớn tuổi, tôi nên trở về bên họ, cũng phải kết hôn để họ yên tâm."
Nghe vậy, mọi người lặng đi.
Một nỗi buồn nhẹ lan khắp đám đông.
Có người khẽ nhắc đến Đan Phong:
"Cô Trình… Còn Đan Phong thì sao? Cô thật sự không còn thích anh ấy nữa à? Không thể vì anh ấy mà…"
Ở lại sao?
Mấy chữ cuối không ai nói ra, nhưng tất cả đều hiểu ý.
Ánh mắt ai nấy lại ánh lên tia hy vọng mong manh.
Nhưng tôi lại nhẹ nhàng lắc đầu, như đã hoàn toàn buông bỏ:
"Không còn thích nữa rồi."
"Từ đầu… Tôi vốn không nên thích anh ấy."
Mọi người nhìn nhau, đầy bất lực.
Có vài người không chịu buông xuôi, tiếp tục hỏi:
"Thế… Đan Phong biết cô sắp đi không?"
"Biết thì sao? Không biết thì sao?"
Giọng nói của tôi nhẹ đến mức gần như không thể nghe thấy, khiến người ta không rõ là tiếc nuối hay đã thực sự buông tay.
"Nếu anh ấy biết, có lẽ cũng chẳng để tâm. Ba năm qua, là tôi làm phiền anh ấy rồi. Hy vọng sau này anh ấy sống tốt, tôi cũng vậy."
Cả đám người chìm vào im lặng, không ai tiếp tục khuyên thêm nữa.
6.
Sau khi rời khỏi nhà từng người, tôi nhìn đồng hồ, thầm nghĩ: lúc này chắc Tang Trúc cũng đã vào trường rồi.
Vài ngày nữa là khai giảng, tôi không thể tiếp tục hướng dẫn trực tiếp, nhưng có thể tặng lại cho Tang Trúc những ghi chép giảng dạy mà mình đã dày công tổng kết suốt ba năm qua.
Trong đó có cả những kinh nghiệm tiếp xúc, giao tiếp mà tôi đã tự mình từng bước rút ra, Tang Trúc chắc canh ấy có thể dùng được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!