Cuối cùng, tôi từ bỏ anh, trở về Bắc Kinh, chọn kết hôn với Dư Hạn Đình.
Mãi đến ngày cưới, anh mới chợt tỉnh ngộ, nhận thức rõ ràng về trái tim mình, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn tôi lấy người khác.
"Không! Đừng! Vân Khê... Anh... Yêu em!"
Gương mặt vốn điềm tĩnh của Đan Phong giờ đẫm mồ hôi lạnh, ánh mắt ngập tràn hoảng loạn.
Anh đột ngột tỉnh giấc, vội ngồi dậy, rút kim truyền trên tay rồi định đi ra ngoài.
Chỉ trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, anh mới nói ra suy nghĩ thật lòng.
Thực ra, anh đã sớm rung động vì tôi, chỉ là bản thân không nhận ra thôi.
Hoặc có lẽ đã nhận ra, nhưng vì đức tin và kiên trì, nên lần này đến lần khác cố đè nén nó.
Nếu không phải Tang Trúc gọi anh tỉnh lại, khiến anh kiên định với suy nghĩ thật sự trong lòng, có lẽ cảnh tượng trong mơ thực sự sẽ xảy ra!
Kinh Phật từng dạy rằng, mộng do tâm sinh, cảnh tượng và sự kiện trong mơ phản ánh ước muốn và cảm xúc trong lòng con người.
Anh đã sớm yêu tôi rồi!
Đan Phong không muốn cảnh tượng trong mơ trở thành hiện thực!
Anh mặc đồ bệnh nhân, lảo đảo đi ra ngoài, khuôn mặt tuấn tú trắng bệch như tờ giấy.
Y tá đi ngang qua thấy anh như vậy, vội vàng ngăn lại:
"Thưa anh! Anh vẫn chưa khỏe, không thể rời khỏi bệnh viện!"
Tôi không sao. Anh lạnh lùng nói, còn linh hoạt tránh y tá đang chặn anh lại.
Y tá hoảng lên, vội vàng gọi thêm mấy y tá nữa cùng vây lại.
Đan Phong bệnh chưa khỏi, dù thể chất không tệ, nhưng vẫn bị chặn lại.
Khi trở lại phòng bệnh, ánh mắt anh trống rỗng nhìn dịch truyền trong chai, lặng lẽ đếm thời gian.
Lúc này, điện thoại của anh đột nhiên sáng lên.
"A Ca, ngày cưới của em và Đức Cát đã định rồi, anh và chị Vân Khê khi nào về vậy? Nói không chừng chúng ta còn có thể cưới cùng lúc đấy!"
Là Tang Trúc gửi tin nhắn thoại đến.
Đan Phong chậm chạp cầm điện thoại lên, trả lời một câu:
"Anh và cô ấy... có lẽ không về được nữa, cô ấy không còn yêu anh, cô ấy thực sự... đã từ bỏ anh..."
Một câu nói nghẹn ngào và tuyệt vọng.
Ngay cả Tang Trúc khi nhận được tin nhắn thoại ấy cũng im lặng rất lâu, mới gọi điện đến.
"Chị Vân Khê, chị ấy thích anh nhiều như vậy, sao lại thế này? Anh đã giải thích rõ những hiểu lầm đó chưa? Anh đã nói em và Đức Cát sắp cưới chưa?"
Tang Trúc lo lắng, sợ rằng vì mình mà ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa Đan Phong và tôi.
"Hay là em đến tìm chị ấy nhé, nếu chị Vân Khê không tin, em sẽ giải thích rõ cho chị ấy, chắc là do anh vụng về, chắc là..."
Không cần đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!