Chương 36: (Vô Đề)

36

"Vài ngày trước, Thánh thượng khảo bài Bát hoàng tử, hết lời khen ngợi, nói hắn thiên tư thông tuệ, giống Thánh thượng nhất."

Nguyệt phi cười lạnh: "Bát hoàng tử tư chất bình thường, trong số các hoàng tử chưa chắc đã là xuất sắc nhất. Lần này hẳn là đã ra rất nhiều công sức."

Tử Tô buột miệng nói: "Nếu luận thiên tư thông tuệ, ai có thể sánh bằng Thái tử điện hạ nhà chúng ta."

Nói xong, nàng nhanh chóng ý thức được việc nhắc đến vị Hoàng thái tử đã khuất, Nguyệt phi nương nương tất sẽ thương tâm, liền vội vàng quỳ xuống thỉnh tội: "Là nô tỳ sai."

Nguyệt phi đỡ Tử Tô dậy: "Không sao. Nhi tử của ta là người tốt nhất, hiếu thuận nhất trên đời này, lại càng khó có được là hắn có một tấm lòng nhân từ."

Tử Tô mũi cay cay, khóe mắt đỏ hoe. Nhắc đến Thái tử điện hạ, ai ai cũng khen ngợi người nhân thiện hiếu thuận, là minh quân khó tìm, chỉ tiếc lại bị hàm oan, tự vẫn mà c.h.ế.t.

"Nhưng người còn có Ninh Vương điện hạ, Ninh Vương điện hạ xem người như thân mẫu, hắn đối với người cũng rất hiếu thuận."

Nhắc đến Ninh Vương, Nguyệt phi lộ ra ánh mắt từ ái, nhớ lại lúc hắn còn nhỏ mới đến Minh Nguyệt cung, bộ dạng khép kín, cứ như một con nhím nhỏ, không cho phép bất kỳ ai đến gần, cũng chưa từng mở lòng với ai.

"Hắn a, từ nhỏ đã khẩu thị tâm phi, khi còn bé là một đứa trẻ rất khó chiều. Đúng rồi, bên Quế ma ma có tin tức gì không? Ninh Vương và Vương phi có động phòng chưa?"

Tử Tô đáp: "Nghe nói Ninh Vương và Vương phi hai ngày nữa sẽ hồi kinh. Quế ma ma nhất định có biện pháp để Ninh Vương và Vương phi sớm động phòng, để người sớm có tôn tử."

"Tốt. Như vậy rất tốt. Cung điện này quá tịch mịch. Có tôn nhi rồi, Minh Nguyệt cung này của bản cung sẽ náo nhiệt lên."

Nguyệt phi nghĩ đến cảnh tôn nhi quấn quýt bên mình, liền tràn đầy hy vọng về tương lai. Ninh Vương không được thánh sủng, cứ làm một vị nhàn vương giàu sang phú quý, cùng Vương phi phu thê ân ái, con cháu đầy đàn, chính là hạnh phúc lớn nhất.

Giống như Bát hoàng tử, phí tâm cơ muốn có được thánh sủng, chắc chắn sẽ trở thành cái bia nhắm cho mọi người.

"Cảnh Hòa cung xảy ra chuyện gì?"

"Nô tỳ nghe nói hôm nay ở trường đua ngựa, ngựa của Bát hoàng tử phát cuồng, Bát hoàng tử ngã ngựa, bị thương ở chân. Tiết quý phi liền khóc lóc đến trước mặt Thánh thượng, nói là có người muốn hãm hại Bát hoàng tử. Thánh thượng bèn phái người đi tra, nhưng kết quả lại là do Tiết quý phi muốn tranh sủng, nóng lòng muốn Bát hoàng tử đoạt giải nhất trong cuộc thi b.ắ. n liễu ở hành cung, nên bắt Bát hoàng tử ngày đêm luyện tập cưỡi ngựa.

Bát hoàng tử vì muốn được Thánh thượng khen ngợi, nên thức khuya dậy sớm, ngày đêm cần mẫn đọc sách, lại còn phải luyện tập cưỡi ngựa, thành ra mỗi ngày chỉ ngủ hai canh giờ. Lần này ngã ngựa, nguyên nhân là do quá mệt mỏi. Thánh thượng đã nghiêm khắc khiển trách Tiết quý phi một trận."

Tử Tô thở dài: "May mà thái y nói Bát hoàng tử không bị thương gân cốt, chỉ cần nằm nghỉ một tháng là khỏi. Nếu gãy chân, để lại tàn tật, không còn cơ hội tranh ngôi trữ quân nữa, Tiết quý phi có hối hận cũng không kịp. Nô tỳ thấy vì muốn lấy lòng Thánh thượng, Tiết quý phi đối với Bát hoàng tử cũng quá hà khắc, Bát hoàng tử mới mười bốn tuổi."

Phía trước là một rừng mơ, mùa này, trên cây mơ trĩu quả vàng ươm, nhìn vô cùng đáng yêu.

"Đi hái một giỏ mơ, đặt vào tẩm cung của Khải nhi. Khải nhi lúc sinh thời thường đến rừng mơ này."

Nàng hái một quả mơ, nói: "Trong cung này chưa bao giờ có chuyện đơn giản. Càng nhìn có vẻ đơn giản, càng ẩn chứa nguy hiểm. Lần này Bát hoàng tử nổi bật lên, các hoàng tử và nương nương khác trong cung tất nhiên không thể ngồi yên. Tuy nhiên, Bát hoàng tử gặp chuyện, Tiết quý phi chắc chắn không còn tâm trí đối phó với Ninh Vương. Ninh Vương gặp nạn ở Tô Châu, chắc chắn không phải do Tiết quý phi gây ra."

Nguyệt phi hạ giọng: "Tiếp tục theo dõi động tĩnh trong cung, có tin tức gì lập tức báo lại."

Nàng nắm quả mơ trơn nhẵn trong tay, trong lòng lại nghĩ đến chuyện Nhu phi đổ bệnh, đóng cửa ba ngày không ra ngoài, chẳng lẽ là do Triệu Tiệp dư gây ra? Triệu gia từng lén lút qua lại với Tứ hoàng tử, chẳng lẽ là Triệu gia muốn Tứ hoàng tử lên ngôi, mới ra tay với Ninh Vương?

Nguyệt phi luôn cảm thấy trong cung nguy cơ trùng trùng, Ninh Vương đang ở trong tình thế nguy hiểm.

Khoảng một tuần trà sau, tiểu thái giám bên cạnh Nguyệt phi là Lai Phúc đến bẩm báo: "Nô tài theo phân phó của nương nương, vẫn luôn theo dõi Hàn Quốc công đại nhân. Sau khi Quốc công đại nhân xuất cung một canh giờ, Tam hoàng tử cũng xuất cung. Khoảng hoàng hôn, Quốc công đại nhân đã gặp Tam hoàng tử ở Xuân Giang lâu."

Nguyệt phi cười lạnh: "Biết ngay lão hồ ly này sẽ không bỏ cuộc. Thấy Hàn quý nhân thất sủng, không sinh được nhi tử, liền quay sang nịnh bợ Tam hoàng tử. Cũng phải, mẫu phi của Tam hoàng tử Hoắc Thương là Lệ phi không được thánh sủng, lại chỉ là nữ nhi một tiểu quan, Tam hoàng tử nếu có Hàn gia ở phía sau ủng hộ, tự nhiên là cầu còn không được."

Nguyệt phi lại dặn dò Lai Phúc: "Đi theo dõi Hàn Quốc công và Hàn Thượng thư, nếu có động tĩnh gì lập tức bẩm báo."

Phụ thân và huynh trưởng đều là hạng người bất chấp thủ đoạn để tranh quyền đoạt vị. Lần này đã chọn Tam hoàng tử, ắt sẽ không tiếc công sức giúp hắn quét sạch chướng ngại vật, Ninh Vương uy danh lừng lẫy chính là đối tượng bị loại bỏ.

E rằng từ nay về sau, nàng và Hàn gia nhất định phải đối đầu.

Nàng đã mất đi một đứa con, nàng không thể mất thêm đứa con nào nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!