Chương 42: (Vô Đề)

Edit: Vân

Hôm nay, Hồng Hiên dậy rất sớm, cũng không mặc võ phục màu xanh như mọi ngày.

Chỉ mặc áo gấm hoa văn tùng hạc xanh nhạt bên trong, bên ngoài khoác áo hoa văn hình mây màu xám nhạt, thích hợp với phát quan* khảm ngọc, vai rộng eo hẹp toát ra phong thái quân nhân, nhưng trên người hắn ta không hề thiếu nhã khí thi thư.

(*) phát quan: cái cài trên tóc á quý dzị :))))

Hắn ta tuân theo lời dặn của phụ thân, trang trọng nghiêm nghị cưỡi tuấn mã, đích thân dẫn người đến Lan viên giao một ngàn lượng bạc hôm qua đã hứa, dùng để quyên góp cho Nghĩa thiện đường thành Nam.

Khi tới thành Đông, giữa chốn phồn hoa sầm uất, bên trong Lan viên vẫn yên ả không một tiếng động.

Hắn ta cho rằng mình tới quá sớm, sợ quấy rầy cô nương Nguyễn gia nghỉ ngơi, bèn ghìm ngựa lặng chờ ở ngõ hẹp bên ngoài hậu viện, chỉ chờ trong viên có động tĩnh lớn liền gõ cửa đưa bái thiếp.

Bình minh lên cùng với những tia nắng mặt trời ấm áp, nước đọng trên mặt con ngõ hẹp gồ ghề phản chiếu màn trời đang sáng dần, những giọt sương đêm vẫn còn lơ lửng trên lá, tất cả đều rất đẹp.

Hồng Hiên xoay mình xuống đất, tỏ ý tôi tớ đứng tại chỗ chờ lệnh, hắn ta thì sải bước vượt qua vũng nước đọng, đi dọc theo con ngõ.

Những lời phụ thân hắn ta xúi giục theo đuổi Nguyễn cô nương lúc ra cửa vẫn còn văng vẳng bên tai.

Quả thật, lúc đầu phụ thân hỏi thăm được ngày tháng Sáu đó, người Lam gia hẹn Nguyễn cô nương đến hồ Tích Thúy thưởng sen, cố ý yêu cầu hắn ta đi tham gia náo nhiệt, trong lòng hắn ta rất không muốn.

Tại sao phụ thân không theo đuổi được Từ thái phu nhân, giờ lại ép hắn ta phải đi lấy lòng nữ tử được người ta thu dưỡng? Vì đối phương có khuôn mặt tương tự ư?

Hắn ta bị đẩy ra khỏi nhà, bất đắc dĩ hòa vào đám đông.

Tuy nhiên, sau khi tìm được bốn huynh muội Lam gia và Nguyễn Thời Ý, chỉ một ánh mắt, hắn ta đã phát hiện, xuân ý nhân gian mà hắn ta khổ công tìm kiếm bấy lâu đều nằm trên nụ cười nhẹ nhàng của cô nương kia.

Lấy xuất thân, dáng vẻ anh tuấn, cộng thêm tuổi còn trẻ mà đã đảm nhiệm chức vụ quan trọng như Hồng Hiên, chưa bao giờ hắn ta thôi được thiếu nữ kinh thành xem trọng.

Chẳng qua là hắn ta kén cá chọn canh, mà nếu hắn ta ưng ý ai một chút, không bị phụ thân chê thì là bị mẫu thân bác bỏ, cho nên hắn ta hơn hai mươi tuổi rồi mà vẫn chưa có hôn phối.

Trước khi gặp Nguyễn Thời Ý, hắn ta chưa hề nhận ra mình là loại công tử lãng đãng nhìn mặt mà bắt hình dong.

Nhưng vào ngày đó, hắn ta vì hành động dung tục, không kiềm chế được nhìn trộm người ta của mình mà xấu hổ không thôi.

Đến nay, hắn ta vẫn nhớ, ngày đó Nguyễn Thời Ý mặc toàn thân đồ trắng, kiểu dáng đơn giản, trên búi tóc không có gì cầu kì cắm một cây trâm ngọc, biểu cảm muôn vẻ, lúc thì rũ mắt mỉm cười, lúc thì mày hơi cau lại.

Lối ăn mặc của nàng như sen vừa lộ khỏi nước, dung mạo tựa u lan nơi hẻm núi sâu, cốt cách cao quý hệt bông mẫu đơn tuyệt diễm.

Hắn ta chỉ hận mình nghèo từ, không cách nào dùng những loài hoa khác trên thế gian để hình dung vẻ đẹp thanh quý của nàng.

Ngày đó, Nguyễn Thời Ý vì khó chịu trong người, phải nói lời từ biệt trước.

Còn Hồng Hiên, không cần phụ thân thúc giục nữa, tự mình đến chỗ Lam Hi Vân nói bóng nói gió, hỏi thăm sở thích của Nguyễn cô nương.

Biết nàng yêu thích thư họa, hôm sau hắn liền đến cửa hàng  văn phòng phẩm uy tín nổi danh trong thành, vung tiền mua mấy món bút lông, nghiên mực, thỏi mực xa xỉ.

Không ngờ, tất cả tâm ý cuối cùng đều bị trả lại lúc nàng tới cửa đòi《 Vạn Sơn Tình Lam đồ 》. 

Hồng Hiên biết rõ, thái độ ngạo mạn của phụ thân hắn đã chọc giận Nguyễn Thời Ý như thế nào, cho nên trong một khoảng thời gian dài, hắn ta không dám đi trêu chọc nàng.

Có điều ít ngày trước, Tề vương công khai tặng lễ vật cho nàng, sau đó nàng du sơn gặp tập kích, Hồng Hiên càng không nhịn nổi nữa.

Vừa nghe nói Nguyễn Thời Ý bận bịu làm việc thiện, hắn ta vội vàng thương lượng với phụ thân, bởi vậy mới có một màn ở ngoài thành như hôm qua.

Ít nhất, mượn cớ "giúp đỡ" để đến gần, nàng chưa bao giờ từ chối.

Lúc này, Hồng Hiên đang quanh quẩn ở đầu ngõ, loáng thoáng nghe thấy hậu hoa viên của Lan viên có tiếng người thì thào, hắn ta vội sửa sang lại nghi dung, chuẩn bị vòng tới cửa chính, lễ phép viếng thăm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!