Chương 30: (Vô Đề)

Ngõ chật hẹp quanh co lại còn chất đống không ít đồ linh tinh, dưới bóng đêm hết sức tĩnh mịch.

Mọi nhà đóng cửa, chỉ còn sót lại ánh sáng le lói lộ xuyên qua cửa sổ, cùng với đèn lồng khẽ đung đưa trong gió, chiếu rọi Từ Hách để râu ngắn nét mặt tươi cười đắc ý kia.

Dừng bước ở cửa sau một gia đình nào đó ở cuối ngõ, hắn kéo Nguyễn Thời Ý tới bên cạnh một hàng sào trúc dài, thứ nhất mượn đóng đen che chắn ánh mặt ngoại giới, thứ hai phòng ngừa nàng bỏ chạy.

Nguyễn Thời Ý rơi vào trong trạng thái hồn bay mất, qua một hồi lâu mới truyền đến cảm giác sự ấm áp của đôi tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay nàng.

Nhất định là nàng lớn tuổi rồi, phản ứng chậm... Lại để cho hắn chiếm tiện nghi!

"Chàng!" Lỗ tai nàng nóng lên, dùng sức hất móng vuốt của hắn ra "Có chuyện gì nói chuyện tử tế! Động tay động chân làm gì?"

Từ Hách đứng ngược với ánh sáng yếu ớt không thể nhìn rõ biểu cảm, ngược lại giọng nói lại càng dịu dàng: "Gần đây ta có việc, tạm thời không đến Thư Họa viện, đặc biệt tới để nói với nàng một tiếng."

"Ta biết." Nguyễn Thời Ý không hiểu sao lại chột dạ "Ta, ta cũng có việc muốn nói cho chàng."

Hắn cười ý vị thâm trường: "Ồ?"

Nguyễn Thời Ý biết Tĩnh Ảnh và Trầm Bích sẽ nhanh chóng ra phát hiện nàng rời khỏi, nhất định phải nói ngắn gọn.

"Thu Trừng nhìn thấy bức họa kia của chàng rồi, hạ lệnh phải tìm ra chàng, chàng... Gần đây đi xa nhà còn ổn nhưng nếu ở kinh thành thì đừng tới Thành Tây."

Từ Hách trầm ngâm không nói gì.

Nguyễn Thời Ý lại nói: "Ta biết chàng muốn đoàn tụ cùng người nhà nhưng trước mắt thời cơ không thích hợp, chờ loại bỏ tai bỏ ta sẽ an bài cho chàng, không cần thiết phải gấp gáp nhất thời..."

"Nguyễn Nguyễn." Từ Hách nhẹ giọng ngắt lời nàng, sóng mắt dịu dàng lại sầu não "Vài ngày trước, ta núp trong bóng tối, gặp qua Từ Minh Lễ và cháu trai ở khoảng cách gần, cũng đã đi dạo qua cửa hàng, thương giới dưới danh nghĩa Minh Dụ, đã thám thính danh tiếng tốt đẹp của Từ gia nhiều năm qua. Nàng nói đúng, bây giờ ta không có gì cả, ngay cả thanh danh... Cũng là nàng và Tư Ngạn khổ tâm tiến hành, từng bước một kiếm được thay ta... Ta không có tư cách nhận bọn họ."

"Ta, ta không có ý này!"

"Con cháu đều phong thái hơn người, tài năng xuất chúng làm tổ tông vui mừng, tiếc là trong thời gian chúng nó trưởng thành không có một chút công lao của ta, cũng không có một chỗ cắm dùi. Suy nghĩ cẩn thận, Từ Hách ta có tài đức gì mà xứng với nàng một người vợ vừa xinh đẹp lại thông minh như thế?"

Hắn lại kéo tay nàng lần nữa, tròng mắt nơi như có trống vắng, như có tự tránh.

Trong lòng Nguyễn Thời Ý giống như bị cái gì đó cào một cái, không biết là ngứa hay là đau.

--- Cái tên này nghĩ thông suốt rồi, định... từ bỏ nàng sao?

Mơ hồ thở phào nhẹ nhõm, nhưng cảm xúc hơi thô ráp trên tay hắn phát động sự huyền diệu khó tả không thôi ở đáy lòng nàng.

Vì nàng ở vị trí thuận với ánh sáng nên mỗi một chi tiết nhỏ khóe mắt đuôi lông mày đều có thể rơi vào mắt hắn.

Bình tĩnh ngắm nhìn nàng một lát, bắt được sự mất mát nàng khó mà cảm thấy, hắn bỗng nhiên thay cười an ủi.

"Đang suy nghĩ gì đấy? Cho là ta muốn du sơn ngoạn thủy, một đi không trở lại sao? Ta nói rồi, đời này kiếp này sẽ không vứt bỏ các ngươi nữa..."

Nguyễn Thời Ý bị vạch trần tâm sự trước mặt hắn, vội vàng bày ra dáng vẻ không sao cả: "Không có đâu! Ta chỉ đang suy nghĩ... Chàng lén lút, có ý định quỷ quái gì thôi!"

Từ Hách nở nụ cười vui vẻ mà mị hoặc: "Ta còn có thể có ý đồ gì chứ? Từ trước đến giờ ta chỉ có ý đồ với nàng."

"Già mà không đứng đắn..." Nguyễn Thời Ý vội vàng nguýt hắn một cái "Ta phải trở về! Nếu như hai nha đầu kia phát hiện ta bỏ đi không chừng đi tìm loạn khắp đường."

Nói xong tiện tay đẩy hắn, mưu tính lách ra khỏi khe hở giữa hắn và sào trúc dài.

"Nói thêm hai câu nữa." Hắn giương tay cản lại.

"Vậy chỉ hai câu thôi! Không thể nhiều hơn nữa!"

Hắn rất hứng thú ngắm nàng: "Ta cũng không ở Thư Họa viện, cũng không chắc sẽ thường xuyên về chỗ ở quần viện. Nếu như nàng nhớ ta..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!