Chương 8: Lời xin lỗi

Editor: Sophie

Beta: Sophie

Dưới sự giám sát của Chu Kỷ, Ôn Phục ngồi xuống bàn ăn và uống thuốc.

Uống xong, cậu quay đầu nhìn anh. Chu Kỷ nói: "Mở miệng ra."

Ôn Phục há miệng, Chu Kỷ xác nhận cậu không giấu thuốc trong miệng rồi mới đút tay vào túi: "Được rồi, anh đi đây."

Đi được hai bước anh lại quay lại, lấy một thứ từ trong túi ra đưa cho Ôn Phục: "Suýt nữa thì quên, Stella tặng cho em bùa bình an ở chùa Đại Từ."

Ôn Phục nhận lấy, nhìn tấm bùa từ trái sang phải, vẻ mặt trầm tư.

"Lạ thật nhỉ," Chu Kỷ tưởng Ôn Phục cũng không hiểu giống mình, "Mỗi năm đều đến chùa Bạch Vân cầu tài, lần này cô ấy lại chạy đến chùa Đại Từ, còn cầu bùa bình an nữa chứ. Tuổi tác lớn rồi, huyết mạch dưỡng sinh thức tỉnh à?"

Ôn Phục không đáp lời, đưa miếng bùa lên mũi ngửi ngửi, vẻ mặt càng thêm nghi hoặc.

Hình như có mùi của Phí Bạc Lâm.

Cậu chợt nhớ ra điều gì đó, ngẩng đầu hỏi Chu Kỷ: "Quần áo của em đâu?"

"Ở nhà anh," Chu Kỷ nói, "Hôm nay không kịp mang đi giặt, mai anh giặt rồi mang đến cho em. À mà nhắc mới nhớ, em còn lén giấu bánh quy trong túi nữa à?"

Ôn Phục muốn nói chính là chuyện này: "Anh đừng ăn bánh quy của em."

Không phải cậu tiếc một miếng ăn, mà là miếng bánh đó do fan đặc biệt tặng. Phí Bạc Lâm từng dạy cậu rằng, tặng lại những món quà như vậy cho người khác là một sự thiếu tôn trọng.

"Yên tâm đi," Chu Kỷ lùi lại hai bước, lấy điện thoại ra chụp chung một tấm với Ôn Phục và cốc nước cùng hộp thuốc đã uống xong bên cạnh, chuẩn bị lát nữa gửi cho Stella để hoàn thành nhiệm vụ. "Em khó khăn lắm mới giấu được chút đồ ăn sau lưng chị Đới anh không giành với em đâu."

Trước khi đi, anh nhìn xung quanh một lượt, tiện thể mang cả túi rác nhà Ôn Phục xuống dưới lầu vứt luôn.

Vừa vào xe, Chu Kỷ gửi ảnh cho Stella.

Stella trả lời đã nhận được, rồi tiện tay chuyển tiếp cho Phí Bạc Lâm.

[Stella: [hình ảnh]]

[Stella: Đã giám sát uống thuốc xong rồi, Phí tổng yên tâm.]

[Lin: Cảm ơn chị.]

Màn hình tin nhắn trượt lên trên là cuộc trò chuyện của hai người hai mươi phút trước:

[Lin: Tiểu Phục không giỏi nấu ăn lắm, mấy ngày này tôi sẽ chuẩn bị đồ ăn, phiền chị chút, bảo người đến lấy rồi mang qua cho em ấy.]

[Stella: Tôi cũng không biết nấu ăn đâu Phí tổng 😢]

[Lin: Có thể nói là trợ lý làm.]

[Stella: 👌 Vẫn là Phí tổng nghĩ chu đáo.]

[Lin: Lúc em ấy uống thuốc sẽ giả vờ nuốt nước, chờ người ta đi rồi lại nhổ thuốc ra.]

[Stella: 👌 Tôi sẽ bảo người trông chừng.]

Mấy ngày không có lịch diễn, Ôn Phục ở nhà tra cứu tài liệu, viết luận văn, làm bài tập, sáng tác nhạc, ăn cơm, ngủ.

Thỉnh thoảng lại nhớ đến Phí Bạc Lâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!