Chương 44: Kẹo hồ lô

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Sophie

Beta: Sophie

Sau khi chuẩn bị xong nguyên liệu cho bữa cơm tất niên, Phí Bạc Lâm dùng phần thịt và mì còn lại làm hai bát canh bột vắt nóng hổi.

Canh bột vắt có thêm dầu mè và ớt xào do anh tự làm, phía trên còn có một lớp thịt băm và hành lá đã được xào qua dầu, vừa thơm vừa giòn.

Canh bột vắt

Ôn Phục ngửi thấy mùi thơm mà nuốt nước bọt ừng ực.

Phí Bạc Lâm múc rất nhiều cho cậu, trực tiếp dùng bát lớn để đựng.

Để tránh Ôn Phục ăn không no, anh còn cố ý để lại một ít trong nồi.

Bất ngờ là tối nay Ôn Phục chỉ ăn hết bát của mình rồi đặt đũa xuống, không có ý định ăn thêm.

Phí Bạc Lâm hỏi: "Không ăn nữa à?"

Ôn Phục lắc đầu: "Không ăn nữa."

Rồi chạy sang một bên nghịch chiếc điện thoại mới của mình.

Phí Bạc Lâm thầm nghĩ chắc chắn là do ăn dâu tây nhiều quá nên no rồi. Anh hừ một tiếng cười lạnh, lúc trước anh đã nói gì nhỉ?

Thế là anh tự mình múc phần canh bột vắt còn lại trong bếp ra ăn.

Bên đó Ôn Phục lần lượt mở từng ứng dụng trong điện thoại.

Hầu hết các ứng dụng mở ra đều không có gì hay ho, cậu lại lướt đến mấy ứng dụng mà Phí Bạc Lâm đã tải riêng cho cậu. Ngoài các ứng dụng xem video và trình duyệt, còn có cả QQ.

Ôn Phục nhìn chằm chằm vào biểu tượng chim cánh cụt của QQ rất lâu, chợt nhớ ra lần trước Tạ Nhất Ninh đã kết bạn với cậu trong lớp học.

Lúc đó Tạ Nhất Ninh còn dặn cậu nhớ chấp nhận yêu cầu kết bạn.

Nhưng cái tài khoản QQ đó kể từ khi Phí Bạc Lâm giúp cậu lập thì chưa bao giờ đăng nhập lại lần nào.

Ôn Phục nhấn vào biểu tượng chim cánh cụt, nhập tài khoản và mật khẩu đăng nhập. Cậu phát hiện yêu cầu kết bạn của Tạ Nhất Ninh đã hết hạn.

Còn trong danh sách bạn bè của cậu thì chỉ có một mình tài khoản của Phí Bạc Lâm nằm lặng lẽ ở đó.

Đây là tài khoản mà Phí Bạc Lâm đã tiện tay thêm vào vào ngày tạo tài khoản. Vừa thêm xong, bước ra khỏi nhà vệ sinh thì đã xảy ra cảnh tượng mà anh không muốn nhớ lại.

Lúc này Phí Bạc Lâm đang đứng trước bồn rửa bát để lau tay, chiếc điện thoại trong túi bỗng rung lên.

Phí Bạc Lâm lấy điện thoại ra xem, là tài khoản QQ của Ôn Phục gửi cho anh một biểu tượng cảm xúc [🙂].

Đây là biểu tượng cảm xúc đầu tiên trong danh sách, Phí Bạc Lâm mỉm cười, biết rằng Ôn Phục bây giờ đã nghịch điện thoại đến bước vào QQ rồi.

"Anh nhận được tin nhắn của em rồi." Anh vừa cầm điện thoại đi ra vừa trả lời vừa hỏi, "Gửi cho người khác nữa chưa?"

Ôn Phục nằm úp sấp trên ghế sofa ngẩng đầu nhìn anh: "Không có người nào nữa."

"Không có ai khác sao?" Phí Bạc Lâm đưa màn hình điện thoại của mình về phía Ôn Phục để cho cậu thấy giao diện nhận tin nhắn sẽ trông như thế nào. "Trước đây Tạ Nhất Ninh không phải nói đã gửi lời mời kết bạn với em sao?"

"Gửi lời mời kết bạn rồi," Ôn Phục ngồi dậy nhường chỗ cho Phí Bạc Lâm trên chiếc ghế sofa chật hẹp. "Nhưng mà hết hạn rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!