*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Sophie
Beta: Sophie
Tạ Nhất Ninh vừa rời đi, Tô Hạo Nhiên lập tức xoay người từ trên xuống, huýt sáo trêu Ôn Phục.
"Đồ Rê Mí! Đồ Rê Mí!"
Ôn Phục thu lại ánh mắt đang dõi theo bóng lưng của Tạ Nhất Ninh, quay đầu lại nhìn Tô Hạo Nhiên.
Tô Hạo Nhiên ném một cây kẹo m*t Fujiya lên bàn cậu sau đó cúi người xuống gầm bàn, với tư thế mà hắn cho rằng có thể trốn được camera, lén lút lấy ra cây kẹo m*t thứ hai từ trong túi.
Kẹo m*t Fujiya
Sau khi xé bao bì, hắn giơ que kẹo lên làm động tác cạn ly với Ôn Phục rồi cho kẹo vào miệng, nhướng mày với Ôn Phục.
Ý là bảo Ôn Phục ăn cùng hắn.
Ôn Phục nhìn cây kẹo rồi thẳng tay ném trả lại.
Tô Hạo Nhiên:?
Tô Hạo Nhiên lại ném kẹo qua sốt sắng: "Sao cậu không ăn?"
Ôn Phục không lên tiếng, cúi đầu làm bài tập.
Tô Hạo Nhiên không bỏ cuộc, ngậm kẹo m*t lén lút đi như vịt đến bàn của Ôn Phục.
Hắn bám vào bàn của Ôn Phục, từ từ nhô nửa khuôn mặt lên, lại lấy ra mấy cây kẹo m*t nữa từ trong túi ném hết lên bàn Ôn Phục: "Ăn cùng đi."
Ôn Phục nói: "Không ăn."
"Tại sao?" Tô Hạo Nhiên trợn mắt, "Lần trước cậu cho tôi, tôi đều ăn hết mà."
"Lần trước không phải tôi cho cậu." Ôn Phục không ngẩng đầu, lạnh lùng giải thích, "Là cậu xin tôi."
Lần trước, cũng là lần đầu tiên Ôn Phục được ăn kẹo m*t Fujiya.
Cậu khó khăn lắm mới mang ba cây kẹo m*t mà mình cất giữ từ hôm trước đến trường. Vốn định ăn lúc tan học, vừa ăn xong cây đầu tiên, Tô Hạo Nhiên từ trong lớp đi ra bắt gặp đưa tay xin Ôn Phục.
Ôn Phục đưa cho Tô Hạo Nhiên. Thấy đối phương xé kẹo ra ăn, cậu nhắc nhở: "Đến giờ học rồi."
"Giờ học cũng ăn. Tiết Văn mắt cô Triệu không tốt, không thấy được đâu."
Giáo viên dạy Văn của lớp Sáu tên là Triệu Duyệt, hơn ba mươi tuổi, đeo kính, hơi cổ hủ, tính tình cũng tệ như thị lực.
Lúc đ, Tô Hạo Nhiên nói xong, thấy Ôn Phục không lên tiếng, hắn bèn đảo mắt, nảy ra ý đồ xấu: "Cậu còn không?"
Ôn Phục thành thật gật đầu.
Tô Hạo Nhiên dùng khuỷu tay đẩy cậu: "Ăn cùng tôi đi."
Ôn Phục từ chối: "Không muốn."
"Ăn đi mà!" Tô Hạo Nhiên dụ dỗ cậu, "Hai người ăn cùng nhau kẹo sẽ ngọt hơn, không tin thì cậu thử xem."
Ôn Phục nửa tin nửa ngờ nhìn hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!