Chương 30: Bánh bao

Editor: Sophie

Beta: Sophie

Sau bữa ăn, Ôn Phục lại ngẩn người như đang suy nghĩ điều gì đó.

Phí Bạc Lâm nhớ lại cuộc thảo luận về Đại hội thể thao trong nhóm lớp tuần trước, sau đó Tạ Nhất Ninh trở lại trường vừa thấy Ôn Phục đến lớp đã kéo cậu ra ban công thì thầm to nhỏ.

Lúc đó Phí Bạc Lâm ngồi tại chỗ, chỉ thấy Ôn Phục nghiêng mặt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi liên tục mở ra khép lại của Tạ Nhất Ninh không chớp mắt, sợ bỏ lỡ một câu nào của đối phương, sau đó là gật đầu, gật đầu, rồi lại gật đầu.

Đợi Tạ Nhất Ninh thả Ôn Phục đi, cô quay lại nhóm, vừa ngồi xuống đã cười vui vẻ: "Cái thằng Đồ Rê Mí này, nhìn thì khó gần vậy mà thực ra nói chuyện dễ lắm."

Tô Hạo Nhiên nghe vậy quay đầu lại: "Cậu ta nói gì?"

"Cậu ta không nói gì cả," Tạ Nhất Ninh nghe thấy chuông báo vang lên, lấy hộp bút ra, bên trong có một đống bút dạ quang đủ màu để ghi chép.

"Tôi chỉ bảo cậu ta tham gia các môn thi đấu thể thao, ban đầu còn sợ cậu ta không đồng ý, trước tiên đã nói khéo một đống với cậu ta, kết quả bảo tham gia môn nào cậu ta cũng đồng ý."

Tô Hạo Nhiên hỏi: "Vậy cậu đăng ký cho cậu ta môn nào?"

"500 và 1000." Tạ Nhất Ninh nói, "Dáng người gầy thì chạy nhanh hơn."

Nói là vậy nhưng Ôn Phục trông có vẻ vai không thể gánh tay không thể xách, trắng trẻo thư sinh, không ai mong đợi cậu có thể chạy nhanh đến mức nào, đăng ký thêm cũng chỉ để đủ số lượng.

Ăn sáng xong Phí Bạc Lâm phải đi mở cửa hàng, trong nhà không có máy sưởi, ở lâu khó tránh khỏi bị cảm lạnh, anh do dự một chút mới hỏi Ôn Phục: "Cậu có muốn đi cùng tôi đến cửa hàng không?"

Ôn Phục ngẩng đầu lên, rõ ràng không hiểu được ý tốt của anh, trực tiếp hỏi lại: "Cậu muốn tôi đi cùng sao?"

Phí Bạc Lâm: "..."

Phí Bạc Lâm phát điên.

Anh không phải là "muốn" cậu đi cùng!

Anh chỉ là cảm thấy trong nhà rất lạnh, ở lâu sẽ bị cóng mà thôi!

... Thôi vậy.

Anh nhìn ánh mắt đờ đẫn của Ôn Phục, lạnh lùng nói: "Vậy cậu có đi không?"

Ôn Phục hỏi: "Có sữa không?"

Phí Bạc Lâm cười lạnh trong lòng.

Còn ra điều kiện nữa, thật sự nghĩ anh rất khao khát cậu đi cùng sao?

Thế là anh đáp:

"Có."

Ôn Phục lập tức đứng dậy đi theo sau anh.

Cầu thang hẹp đến mức hai đứa con trai không thể đi song song. Phí Bạc Lâm cầm chìa khóa đi trước, vừa bước xuống đã gặp dì Ngô xách bánh bao trở về.

"Bạc Lâm lại đi mở cửa hàng à?"

Phí Bạc Lâm mỉm cười hiền lành: "Vâng dì Ngô."

Dì Ngô dừng lại trước mặt anh: "Nào, ăn một cái bánh bao đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!