Chương 26: Sữa

Editor: Sophie

Beta: Sophie

Vào thứ Bảy của tuần thứ hai, Phí Bạc Lâm đến bệnh viện để cắt chỉ. 

Vết thương Ôn Phục để lại trên cằm anh đã hình thành một vết sẹo dài chừng 2cm chạy dọc theo xương hàm. Dù vậy, vết sẹo không quá rõ, lại nằm khá thấp, nếu không lại gần thì khó mà nhận ra.

Anh rời bệnh viện vào khoảng ba giờ chiều, tiện đường ghé qua trường học. Vì bài thi giữa kỳ vừa kết thúc trong tuần nên chưa có kết quả, anh định làm lại bài toán khó cuối cùng mà lúc thi anh chưa kịp giải xong bước cuối.

Đề thi giữa kỳ lần này rất khó, vào buổi trưa tan học các giáo viên bộ môn đều nói trong văn phòng rằng lần này chắc không có mấy lớp có điểm trung bình đạt đến điểm đậu. 

Phí Bạc Lâm lấy từng bài thi ra ước tính điểm, trong lòng đã có câu trả lời, tổng điểm có lẽ sẽ vào khoảng sáu trăm ba.

Không biết con mèo hoang kia sẽ được bao nhiêu điểm.

Phí Bạc Lâm nhìn về phía chỗ ngồi của Ôn Phục, ở đó trống không. Vào một buổi chiều thứ Bảy, toàn bộ Ban A ngoài những người cuồng học như Phí Bạc Lâm ra, không một ai muốn đến lớp tự học.

Hôm nay anh không muốn về nhà nấu cơm, buổi chiều dứt khoát đến căng tin, sau khi ăn xong một bữa đơn giản lại quay về lớp, làm bài tập đến mười rưỡi mới thu dọn sách vở về nhà.

Khi ra khỏi trường để qua đường, điện thoại của Phí Bạc Lâm vang lên tiếng thông báo tin nhắn QQ.

Anh sang đến bên kia đường, vừa đi về phía con hẻm, vừa lấy điện thoại ra, mở tin nhắn nhóm.

[@Tạ Nhất Ninh: Hai tuần nữa là đến Đại hội thể dục thể thao, trước thứ Sáu tuần sau mỗi lớp phải nộp danh sách người tham gia các hạng mục, các cậu ai muốn tham gia? ]

[@Tạ Nhất Ninh: Nói đi ]

[@Tạ Nhất Ninh: Đừng giả chết ]

[@Tạ Nhất Ninh: Mình điểm danh đấy nhé ]

Phí Bạc Lâm thấy không ai trong nhóm trả lời Tạ Nhất Ninh, thế là anh trả lời:

[@Lin: Mình tham gia được hết, cậu xem hạng mục nào thiếu người thì điền tên mình vào nhé!]

[@Tạ Nhất Ninh: Mình biết tổ trưởng tốt nhất mà 🥺🙏 ]

[@Tạ Nhất Ninh: Vậy cậu vẫn là hai môn cũ nhé, bóng chuyền và 3000m 😚 ]

Phí Bạc Lâm nhìn giọng điệu nịnh nọt có thể cảm nhận được qua màn hình điện thoại, mỉm cười trả lời: "Được."

Mỗi năm, các hạng mục chạy đường dài trong đại hội thể thao đều trở thành nỗi ám ảnh của cả lớp. 

Những môn thể thao dùng bóng thì ai nấy đều tranh nhau đăng ký, cuối cùng lúc nào cũng còn sót lại các hạng mục chạy đường dài chẳng ai ngó ngàng. 

Đại hội thể thao chia thành nam và nữ, hạng mục nữ thì chưa bao giờ lo thiếu người, nhưng đến hạng mục nam thì ngay cả một người xung phong cũng khó tìm.

Năm ngoái, lúc mới nhập học được vài tháng, mọi người còn chưa quen nhau. Khi Tạ Nhất Ninh hỏi trong nhóm, lác đác chẳng được mấy người trả lời. 

Cuối cùng chỉ có Tô Hạo Nhiên và Phí Bạc Lâm đứng ra, mỗi người ôm thêm hai hạng mục mới miễn cưỡng lấp được danh sách, bởi mỗi người nhiều nhất chỉ được đăng ký hai môn.

Nhưng lúc đó, Tô Hạo Nhiên ngã trong trận chạy 100m nam, suýt nữa gãy xương, nên năm nay chắc chắn không thể một mình gánh vác các hạng mục chạy nữa.

Lớp 7 bên cạnh thì đông nam sinh cao to. Kỳ đại hội thể thao trước, lớp 6 và lớp 7 thi kéo co, trọng tài còn chưa thổi xong còi lớp 7 đã thắng. 

Lớp 6 thua thảm hại, bị chế nhạo trên diễn đàn trường suốt hai ngày. Đến tận bây giờ nhắc tới lớp 6 vẫn thỉnh thoảng có người lôi chuyện đó ra giễu cợt.

Tạ Nhất Ninh không cam chịu nuốt cơn giận này. Năm nay, nhất định phải để các bạn nam trong lớp tham gia nhiều hạng mục hơn, không chỉ tham gia, mà còn phải giành được thêm giải thưởng thì mới có thể hả dạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!