Chương 103: Ngoại truyện 5: Cuộc sống thường ngày

Editor: Sophie

Anh vừa nói vừa dùng điện thoại của mình chụp màn hình gửi cho Trương Triều, dặn liên hệ với cơ quan chức năng gỡ bỏ những từ khoá quá khó nghe trên hotsearch.

"... Mọi chuyện là như vậy." Phí Bạc Lâm nói chuyện điện thoại với Stella gần mười phút, mới giải thích rõ ràng chi tiết về quá khứ của Ôn Phục.

Anh không nhớ đã bao nhiêu năm mình chưa từng phải giải thích một chuyện gì cặn kẽ tỉ mỉ như thế này, "Tiểu Phục... hồi bé sống rất khổ, còn tệ hơn mấy năm ở bên cạnh tôi. Sở dĩ lúc trước không nói với cô, một là thấy không cần thiết, hai là... chưa kịp."

Dù sao cuộc chia tay năm đó quá vội vàng. Phí Bạc Lâm không thể vừa mới quen biết Stella đã tiết lộ toàn bộ thân thế của hai người. Nhưng đến ngày Ôn Phục thân thiết với Stella đến mức cần phải kể hết mọi chuyện, Phí Bạc Lâm lại không còn ở bên cậu nữa.

Phí Bạc Lâm không ở bên, Ôn Phục như chiếc la bàn mất đi phương hướng, ngay cả kim cũng không biết nên quay về hướng nào. Những chuyện như trộm cắp rồi bị đánh đã quá quen thuộc với cậu, cậu hoàn toàn không nhận ra chúng nghiêm trọng đến mức cần phải báo cáo cho Stella để đề phòng rủi ro dư luận.

Stella bên kia nghe xong lời Phí Bạc Lâm, ngược lại thở phào nhẹ nhõm, liên tục lẩm bẩm: "Vậy thì không sao rồi... Vậy thì không sao rồi."

Giới giải trí này, cái đáng sợ không phải là những thông tin nổ ra bất ngờ nhằm vào nghệ sĩ, mà đáng sợ là công ty quản lý hoàn toàn không biết gì khi đối mặt với những tiết lộ đó, dẫn đến không có cơ hội lật ngược tình thế.

Trong hầu hết các trường hợp, nghệ sĩ bị "sập phòng" khi bị công ty chất vấn thường là chối bay chối biến hoặc nói lấp lửng, chờ đến lúc tình hình không thể cứu vãn mới chịu nói thật. Đến lúc đó công ty muốn dọn dẹp mớ hỗn độn cũng không kịp nữa.

Stella xác nhận lại một lần nữa: "Cậu ấy không tự mình gây ra chuyện gì khác nữa chứ?"

Phí Bạc Lâm suy nghĩ một chút: "Còn một chuyện."

Năm đầu tiên chuyển đến Trường trung học Số 1, Ôn Phục giả vờ đi cướp mấy nam sinh thể thao lớp trên, sau đó bị chặn ở cổng trường đánh một trận. Đó cũng chính là khởi đầu cho việc cậu chuyển vào sống trong nhà anh.

Chuyện ấy tuy không biết có bị chụp lại hay quay video không, nhưng vốn là do nguyên nhân khác, Ôn Phục không thật sự đi cướp. Ngược lại mấy nam sinh kia vì bạo lực học đường mà bị đuổi học. Chỉ cần là người biết suy nghĩ, những người liên quan đều không dám đứng ra tiết lộ thông tin.

Stella nghe xong cũng tán thành với nhận định này. Cuộc gọi kéo dài mười phút đã giúp cô sắp xếp lại mớ suy nghĩ rối bời trong đầu.

Gần như ngay sau khi nghe Phí Bạc Lâm giải thích, cô đã nghĩ ra phương án đối phó. Cái gọi là scandal của Ôn Phục hoàn toàn không phải là scandal. Nếu xoay chiều dư luận tốt, thậm chí còn thành cơ hội hút fan.

Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lưu lạc kiếm sống, đến cấp ba lại được "anh trai" Phí Bạc Lâm cưu mang, nương tựa vào nhau, cuối cùng nhờ nỗ lực của bản thân trở thành ngôi sao mới của làng nhạc...

Xâu chuỗi những câu chuyện này lại, không cần đoàn đội phải chủ động bán thảm, có người bóc thì công ty thuận nước đẩy thuyền để Ôn Phục "bất đắc dĩ" nhắc lại quá khứ ít người biết này.

Như vậy lại biến thành vai chính diện, vừa đáng thương vừa đáng nể. Dù sao trong giới giải trí hiện nay, không có nhiều ngôi sao thực sự thảm như vậy.

Stella là một thương nhân, biết cách sắp xếp và tung ra những thông tin này đến mức độ nào để đạt được lợi ích tối đa. Phí Bạc Lâm không cần phải lo lắng về điều đó.

"Tạm thời không cần gỡ bỏ tất cả hot search," Stella báo trước với Phí Bạc Lâm, "Cứ giao cho tôi. Vừa hay hai ngày nữa Ôn Phục có một hợp đồng đại diện trang sức mới cần công bố, bảo cậu ấy trả lời những chuyện này trong buổi công bố hợp đồng và phỏng vấn tạp chí luôn. Cứ để các từ khóa treo thêm hai ngày nữa, tăng thêm độ hot."

Nói đến đây, cô hơi ngừng lại: "Còn về anh và Ôn Phục—"

Phí Bạc Lâm nghe ra ý thăm dò, dứt khoát:

"Chị thấy nên xử lý thế nào?"

"Cứ nói là anh em thôi." Tảng đá trong lòng Stella cuối cùng cũng rơi xuống, "Không trả lời không được, tin đồn kiểu này một khi dính vào sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của nghệ sĩ. May là hai người vốn cũng có danh nghĩa anh em, cứ thẳng thắn công bố. Tôi không tin ai dám điều tra hộ khẩu anh."

Thời nay, việc một ngôi sao nhỏ bị "khui hộp" và bị lộ chứng minh thư không còn là chuyện lạ, nhưng ai dám "khui hộp" Tổng Giám đốc Điều hành của một công ty niêm yết thì phải chuẩn bị tinh thần hầu tòa án trước đã.

Phí Bạc Lâm không phủ nhận cũng không chấp nhận, chỉ nói khi cúp điện thoại: "Nếu cần giúp đỡ, chị cứ liên hệ Trương Triều bất cứ lúc nào."

Phòng khách trở lại yên tĩnh.

Phí Bạc Lâm nhìn hai chiếc điện thoại đã tắt màn hình trong tay, thoáng im lặng.

Vài giây sau, anh bước vào phòng làm việc, lấy ra hai chiếc hộp được đặt ở ngăn dưới cùng của két sắt.

Bên trong là một cặp nhẫn đôi, là thứ anh đã giấu ở nhà khi lần trước về Cẩm Thành công tác. Phí Bạc Lâm đã chọn cặp nhẫn này rất lâu, là thương hiệu nhỏ ít người biết của Tây Ban Nha. Trong nước không có, nhờ Tạ Nhất Ninh quen biết mới đặt được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!