Editor: Sophie
Beta: Sophie
Năm 2023, tháng 11, sân bay Song Lưu, thành phố Thành Đô.
Ôn Phục đeo khẩu trang đen, khoác áo khoác cùng màu, hai tay đút túi, cúi đầu bước nhanh trên lối VIP dẫn ra cửa.
Trợ lý Chu Kỷ nhìn mái tóc rối bù vì ngủ trên máy bay của cậu, vội lấy từ trong túi ra một chiếc mũ len: "Đội vào đi."
Cậu nhận lấy nhanh chóng đội lên rồi kéo vành mũ trùm xuống. Tóc mái bị ép xuống gần che hết đôi mắt với hàng mi dài đen nhánh.
"Đội cho cẩn thận!" Chu Kỷ giơ tay chỉnh lại cho cậu "Kẻo lát nữa Stella thấy lại cằn nhằn."
Tóc của Ôn Phục vừa đen vừa cứng, bản thân lại không thích tạo kiểu. Vả lại mấy năm nay lịch trình bận rộn, cậu thường lên máy bay là ngủ vùi, tỉnh dậy thì tóc tai đã bù xù. Thế nên trong túi trợ lý lúc nào cũng có sẵn một chiếc mũ.
Ở lối ra có một chiếc xe thương vụ màu đen đã đợi sẵn từ lâu, hai bên có chừng hơn mười fan đứng đón. Ôn Phục vẫn giữ thói quen vẫy tay chào mọi người trước khi lên xe, hai người trợ lý nhận lấy thư từ của fan rồi theo cậu bước vào xe.
Là ca sĩ trẻ đang lên được chú ý nhiều nhất ở làng giải trí trong nước, Ôn Phục thực sự quá xuề xòa. Dù có gương mặt đẹp như tượng tạc nhưng mỗi khi đi đâu cũng đều kín mít, ngoại trừ lúc tham gia chương trình và quảng cáo, gần như chẳng bao giờ để truyền thông hay fan thấy mặt.
Ngoài những lần hiếm hoi fan gặp được cậu ở sân bay, còn lại chẳng có cơ hội nào khác.
Lên xe, Stella ngồi cạnh Ôn Phục, đưa cho cậu hộp salad đã mua sẵn lúc nãy: "Lát nữa tôi phải đi họp với một nhà tài trợ cho concert, nếu thuận lợi, phần tài trợ chính sẽ được chốt. Công ty mấy năm nay đang thiếu tiền, khoản tài trợ này là một con cá lớn, nếu chốt được thì những vấn đề khác đều dễ giải quyết. Tốt nhất là cậu đi cùng tôi."
Ôn Phục kéo khẩu trang xuống, lộ gương mặt xanh xao vì mệt mỏi. Cậu mở hộp rồi bắt đầu ăn hết phần thịt bò trong salad, sau đó mới ăn trứng: "Em không đi đi đâu."
Giọng cậu nói khẽ và nhanh, âm lượng rất nhỏ. Người bình thường phải nghe đi nghe lại hai ba lần mới rõ, nhưng trợ lý và Stella đã quen rồi.
Ôn Phục nói "không đi" không phải vì ra vẻ, mà vì cậu vốn không hợp với những dịp như vậy. Stella hiểu rất rõ, mấy năm nay ra mắt, vốn từ trước đến giờ cậu khá trầm tính, điều này chẳng thay đổi được. Ngoài hát và tham gia chương trình, bình thường hầu như không mở miệng khi không cần thiết. Nếu bắt buộc phải nói chuyện với ai đó, cậu sẽ đáp bằng những câu thật ngắn gọn để có thể để hoàn thành cuộc trò chuyện.
Với tính cách này bình thường chẳng thể trụ nổi trong giới giải trí. Nhưng may mắn là từ khi ra mắt đến nay, người dẫn dắt Ôn Phục luôn là Stella
- một trong những quản lý giỏi nhất giới giải trí trong nước.
Stella là cái tên nổi tiếng nhất trong giới quản lý, bản thân cô đã là một thương hiệu.
Ban đầu một người quản lý giỏi như cô sẽ không tập trung vào một nghệ sĩ vô danh tiểu tốt như Ôn Phục.
Trong giới này, nổi hay không vốn dĩ còn phải trông chờ vào số mệnh. Dù Ôn Phục là do cô tự tay dìu dắt, nhưng Stella đã từng dẫn dắt vô số người, mà nổi đình nổi đám thì chỉ có một hai người.
Giới giải trí trong nước không thiếu những người đẹp trai, có thực lực nhưng vẫn vô danh, sự nổi tiếng vốn là một điều gì đó rất khó hiểu.
Ôn Phục lại chẳng ham danh vọng, cũng chẳng có tham vọng, ra mắt mấy năm vẫn cứ lẹt đẹt. Đừng nói trong giới giải trí, ngay cả trong công ty cũng dần bị gạt ra rìa.
Hai năm trước, khi "năm sụp đổ" ập đến, hai nghệ sĩ hot nhất của Stella liên tiếp dính scandal, bị cấm sóng. Kéo theo đó là vài dự án phim lớn mà công ty đầu tư cũng bị đổ bể. Stella bị mất uy tín còn công ty thì ngập trong nợ nần.
Phim đã quay xong nhưng không thể chiếu, nghệ sĩ liên quan người thì ngồi tù, kẻ thì trốn ra nước ngoài, mấy trăm triệu đầu tư đều tan thành mây khói.
Chưa kể công ty còn bị các nhãn hàng hợp tác với nghệ sĩ kiện, nợ lên tới cả trăm triệu, lỗ nặng đến mức thảm hại, khiến cả uy tín của Stella cũng lung lay.
Đúng lúc khó khăn này, một clip Ôn Phục ngẫu hứng quay cảnh ngồi hát bất ngờ viral, độ hot tăng vọt, trở thành cứu tinh của công ty.
Dù không phải kiểu vụt sáng thành ngôi sao chỉ sau một đêm, nhưng ít ra cũng từ nghệ sĩ tuyến 18 vươn lên thành sao hạng 3, ở mức độ được nhiều người biết mặt gọi tên.
Từ đó, công ty xem cậu như cây hái tiền, những tài nguyên tốt nhất đều đổ dồn vào cậu, đội ngũ quản lý giỏi nhất vây quanh cậu. Stella cũng rất cần một nghệ sĩ thành công để lấy lại danh tiếng, nên đã dành hết kỳ vọng vào Ôn Phục.
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, lẽ ra một ngôi sao đến đây sẽ bước l*n đ*nh cao cuộc đời, nhưng Ôn Phục lại không có cái vận may đó.
Công ty vì lấp đầy lỗ hổng tài chính nên bắt cậu chạy show liên tục, nhận dự án không ngừng nghỉ, chỉ cần kiếm được tiền là cái gì cũng làm, cứ như muốn cậu làm việc hai mươi lăm tiếng một ngày vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!