Chương 41: (Vô Đề)

Sau khi Kỳ Duệ Phong lên máy bay, vẫn còn nhắc tới Vân Đóa, có thể thấy được tám chữ "Thiên thu vạn đại nhất thống giang hồ" rất được lòng anh cỡ nào. Anh hỏi Đường Nhất Bạch, "Cậu nói Vân Đóa có thể thầm mến tôi hay không?"

"Không thể nào." Đường Nhất Bạch lắc đầu như đinh chém sắt địa, giọng nói cũng giống như sắt, vừa lạnh lại cứng.

Kỳ Duệ Phong cũng không cho là như vậy, "Sao không thể nào? Cô ấy chính là người hâm mộ của tôi, người hâm mộ thầm mến thần tượng có gì không thể chứ?"

Mặt Đường Nhất Bạch không thay đổi mà giải thích, "Anh cao hơn cô ấy hơn ba mươi cm, nếu như cô ấy muốn hôn anh, nhảy dựng lên cũng không hôn được. Cho nên giữa hai người là không thể nào."

Lời này thật sự lấy lý phục người, Kỳ Duệ Phong hết sức chấp nhận gật đầu, "Cũng đúng. Vậy cũng cần từ chối cô ấy... Hiện tại Viên sư thái không để cho tôi nói chuyện yêu đương."

Viên sư thái không cho Kỳ Duệ Phong nói chuyện yêu đương, Đường Nhất Bạch cũng biết chuyện như vậy, nguyên nhân không phải là sợ anh phân tâm, ảnh hưởng thành tích thi đấu. Trên thực tế, rất nhiều huấn luyện viên đều hoặc công khai hoặc lén lút không cho vận động viên dưới quyền nói chuyện yêu đương trong lúc tranh thành tích, thời gian hoàng kim của nghề nghiệp vận động viên quá ngắn ngủi, ba mươi tuổi lại đi tìm bạn gái cũng vẫn kịp, nhưng huy chương vàng bỏ lỡ chính là cả đời, mặc dù Kỳ Duệ Phong đã có một huy chương vàng Olympic rồi, ai có thể sẽ chê mình nhiều huy chương vàng chứ? Huống chi, với thể chế trong nước và tình hình dư luận trước mắt mà nói, huy chương vàng thường thường không chỉ là chuyện riêng của vận động viên, mà là liên quan đến hi vọng mà một nhóm người cùng bỏ ra.

Lại liên hệ với Kỳ Duệ Phong, anh nói chuyện yêu thương khó mà nói sẽ kinh thiên địa khiếp quỷ thần như thế nào, vì vậy Viên sư thái nghiêm khắc hạ lệnh cấm với anh.

So với những thứ huấn luyện viên này tàn nhẫn không chút nhân tính nhất, huấn luyện viên Ngũ

- Ngũ Dũng có vẻ hơi khác loại, dù sao, ông thường quan tâm đời sống tình cảm của Đường Nhất Bạch, động một chút là hỏi vấn đề không có dinh dưỡng như "Đây không phải bạn gái của cậu sao?", "Đó có phải là bạn gái của cậu hay không?", "Tuổi trẻ mà cậu lại vẫn không có nói yêu đương".

Thật ra thì, những vấn đề cất dấu phía sau đến từ thâm trầm lo lắng của huấn luyện viên Ngũ.

Nghề nghiệp vận động viên là một quần thể người trẻ tuổi, cũng là một quần thể nóng nảy, bọn họ không có thời gian nói yêu đương, không có nghĩa là bọn họ không muốn nói yêu đương, dù sao Hormone phái nam của bọn họ chưa bao giờ thiếu hụt, thậm chí nhiều hơn so với người bình thường. Ví dụ như khi mười bảy tuổi Kỳ Duệ Phong bị fan nữ dụ dỗ

- lừa gạt đi thuê phòng (sau đó được huấn luyện viên giải cứu), ví dụ như ngày mai cậu nhóc còn trẻ tuổi đã học được trơn lưỡi ba hoa với Hoa Du của đội bơi nữ, vân vân. Có thể nói là như vậy, một vận động viên rục rịch chộn rộn, mới là một vận động viên bình thường.

Vậy mà Đường Nhất Bạch không phải như thế này. Bất kể nhìn mặt hay nhìn vóc người, Đường Nhất Bạch cũng là vận động viên có giá trị thưởng thức lớn nhất cả đội bơi lội, không ai. Anh là gốc cỏ của đội bơi lội, bởi vì đội nữ bên kia vẫn chưa chọn ra hoa khôi của đội, Đường Nhất Bạch cũng kiêm nhiệm hoa khôi của đội bơi lội. Người đẹp trai như vậy, tính tình lại đặc biệt tốt, EQ cũng cao, nên cho dù anh yên lặng ba năm, con gái theo đuổi anh cũng là người trước ngã xuống, người sau tiến lên, đứng xếp hàng giống như chờ đợi sủi cảo. Ngay cả em gái gắp món ăn ở nhà ăn cũng thích anh, cho tới em trai rang thức ăn mỗi lần nhìn thấy anh cũng khổ đại cừu thâm (ý chỉ mối thù sâu nặng). Chính là một người như vậy, thế nhưng anh lại chưa bao giờ gần nữ sắc, vô dục vô cầu, trải qua cuộc sống giống như lão hòa thượng.

Trước kia "Không gần nữ sắc" là một từ ngữ có cảnh giới cỡ nào, ngay khi văn hóa hủ thịnh hành tới hôm nay, từ này thoạt nhìn hơi đáng sợ, não của Ngũ tổng quản khó tránh khỏi được mở mang nhiều. Lùi một bước nói, coi như Đường Nhất Bạch anh không hủ, nhưng vẫn kiềm chế nhân tính như vậy, cũng sẽ dễ dàng trở thành biến thái thôi...

Ngũ tổng quản không muốn thấy Đường Nhất Bạch trở thành biến thái.

Cho nên nhìn thấy rốt cuộc Đường Nhất Bạch dồng ý làm mập mờ với cô gái nhỏ, ông ấy đặc biệt đặc biệt vui mừng.

Tháng 6 Brisbane còn là mùa đông, nhưng nhiệt độ cũng không hề thấp, có lẽ tương đương với mùa thu của Bắc Kinh. Nhiệt độ của nước biển trên dưới20 độ, đã không thích hợp xuống nước, cho nên huấn luyện của Đường Nhất Bạch cũng đều ở bên trong phòng. Mặc dù bỗng chốc vượt qua nửa Địa Cầu, nhưng cuộc sống huấn luyện cũng không hề thay đổi quá lớn, đều mệt mỏi mà khô khan như nhau.

Thành tích của vận động viên đều do mồ hôi nước tích tụ ra, mặc dù mỗi vận động viên đều có nhận thức rõ ràng như vậy, vậy mà mệt mỏi và tư tưởng giác ngộ không liên quan, nó là phản ứng bản năng của thân thể. Những phóng viên như Vân Đóa, cũng chỉ là từ con số đi lên cảm thụ thân là vận động viên là không dịch: ước chừng mỗi ngày phải tuân thủ bơi mười hai ngàn mét, đây vẫn chỉ là huấn luyện trên nước, không bao gồm những loại huấn luyện thân thể trên mặt đất. Vậy mà nếu như không đích thân cảm nhận một lần, người bình thường rất khó thể nghiệm loại mệt mỏi đến trời đen kịt, mệt mỏi đến mức khắc cốt ghi tâm.

Cuộc sống khô khan lại mệt mỏi như thế, tất nhiên cần chút tinh thần vật điều hòa. Cho nên không có quá bao lâu, hai người châu Á Đường Nhất Bạch và Kỳ Duệ Phong tiểu hỏa thành bơi lội Câu Lạc Bộ nữ các đội viên vật điều hòa. Bắp thịt của người Châu Á không dày như của người Âu Mĩ, mặc dù Đường Nhất Bạch là vận động viên chuyên nghiệp, cũng lộ vẻ thon gầy hơn vận động viên chuyên nghiệp Âu Mĩ, nhưng đường cong thân thể của người Châu Á càng đẹp mắt hơn một chút.

Cũng không biết các cô ấy là tham mới mẻ hay hoa mỹ nam thẩm mỹ phong đã lan đến gần Âu Mĩ thể dục vòng, lúc rãnh rỗi mấy cô nương chỉ thích tiếp cận bên cạnh Đường Nhất Bạch, trên đường chào hỏi cũng vứt ánh mắt quyến rũ, còn có một cô cô to gan buổi tối huấn luyện xong đi gõ cửa ký túc xá của Đường Nhất Bạch.

Đường Nhất Bạch dứt khoát im lặng, ông đây cũng mệt mỏi thành chó, người nào bình tĩnh để ý đến các cô!

Hôm nay khi ăn cơm trưa, hai người vừa mới ngồi xuống, lại bị các cô gái vây xem, mỹ nữ tóc vàng Angelina ngồi ở bên cạnh Đường Nhất Bạch, nâng cằm lên vứt ánh mắt quyến rũ về phía anh, hỏi Đường Nhất Bạch, "Đường, tóc của tôi nhìn được không?"

Bọn họ biết trình độ tiếng Anh của Đường Nhất Bạch không tốt lắm, cho nên cô ta đặc biệt săn sóc thả chậm tốc độ nói, hỏi xong câu này, cô ta còn nói, "Con gái Trung Quốc các người không có tóc vàng chứ?"

Đường Nhất Bạch chậm rãi đáp, "Tôi thích mái tóc màu đen, không cần dài lắm, đặc biệt mềm mại, như là thác nước..." Anh đột nhiên bật cười, khuôn mặt cúi thấp mà dịu dàng, nụ cười ấm áp, giống như ánh mặt trời trên bờ biển lúc này.

Angelina sững sờ nhìn nụ cười của anh, "Anh thật là đẹp mắt."

Đúng lúc ấy, một bóng mờ đột nhiên che bọn họ. Đường Nhất Bạch khó hiểu ngẩng đầu, thấy là Beate. Beate, người Anh, 19 tuổi, vua bơi lội của hạng mục bơi tự do cự ly ngắn, năm nay thành tích 100m tốt nhất là 47 giây 80. Anh ta tới châu Úc huấn luyện là do hâm mộ danh tiếng của nhà chuyên môn mà đến, lúc huấn luyện viên Brown của câu lạc bộ này hướng dẫn phương diện bơi tự do cự ly ngắn rất có tâm đắc, đã từng bồi dưỡng được hai nhà vô địch thế giới. Beate tin tưởng mình sẽ trở thành người thứ ba.

Vậy mà sau khi đến anh ta phát hiện, hình như huấn luyện viên Brown thích người Trung Quốc tên Đường Nhất Bạch hơn, luôn khen anh ta. Không chỉ huấn luyện viên thích anh ta, ngay cả các cô gái cũng thích anh ta, thật sự buồn cười, người đó gầy đến mức giống như một con dê, tại sao đều thích anh ta?

Giờ phút này, Beate nhìn xuống Đường Nhất Bạch từ trên cao, ánh mắt tràn đầy miệt thị.

Đường Nhất Bạch cúi đầu lặng lẽ ăn cơm trong ánh mắt miệt thị của anh ta.

Beate có chút xấu hổ, lớn tiếng nói, "Đường, tôi muốn khiêu chiến với cậu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!