"Sao thế? Sao em lại ngồi thẫn thờ ở chỗ này?" Giọng nói của Thẩm Quân Kỳ vang lên khiến cho Hàm Chi giật mình quay lại.
Cô nhìn thấy Thẩm Quân Kỳ đang bước gần tới chỗ mình, trên tay xách một túi to, chắc là đồ đã đến nhà cô đem về.
Không có gì
Hàm Chi lắc lắc đầu, tỏ vẻ không có gì.
"Không có gì sao không vào nhà mà lại ngồi ở đây? Để mẹ anh biết được thì lại trách anh không chăm sóc con dâu của bà tốt nữa."
Thẩm Quân Kỳ nhíu mày, không vui mà nhìn Hàm Chi.
Anh chạy đến nhà Hàm Chi lấy đồ cho cô nàng rồi quay trở về đây.
Lúc Thẩm Quân Kỳ bước xuống xe thì đã bị bóng dáng lẻ loi ngồi một mình trong sân của Hàm Chi mà thu hút.
Cô nàng cứ ngồi đó, ngơ ngẩn mà ngồi nhìn chăm chú vào điện thoại.
Cả người như người mất hồn.
Vì vậy Thẩm Quân Kỳ mới tiến đến gần xem thử.
Thế nhưng dù anh bước đến sát lại thì Hàm Chi dường như vẫn không nhận ra anh đang đứng bên cạnh.
Trong lòng của Thẩm Quân Kỳ cảm thấy rất khó chịu nên mới lên tiếng gọi cô.
"Ơ. Tôi không có gì thật mà, chỉ muốn ra ngoài vườn đi dạo chút thôi. Sau đó mệt quá nên mới ngồi xuống đây nghỉ mệt thì gặp anh về. Anh làm gì hung dữ như vậy chứ?"
Hàm Chi thấy Thẩm Quân Kỳ trở nên gay gắt với mình thì mới cất lời giải thích.
Không biết hôm nay ai lại chọc trúng người đàn ông này nữa rồi.
Tự dưng lại về gây sự với cô?
"Vậy em đã đi dạo xong chưa?" Thẩm Quân Kỳ hỏi lại.
Xong rồi. Hàm Chi gật đầu đáp lời.
"Xong rồi thì nhanh vào trong thôi. Đi. Anh đỡ em."
Thẩm Quân Kỳ tiến đến bên cạnh Hàm Chi, đỡ cô đứng dậy.
Anh đưa nạn cho cô cầm rồi dìu Hàm Chi đi vào trong nhà.
"Hôm nay làm gì mà tốt đột xuất với tôi vậy?"
Hàm Chi bước đi theo từng bước chân của Thẩm Quân Kỳ, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh mà tò mò.
Cô cảm thấy Thẩm Quân Kỳ bình thường sẽ không có lòng tốt dìu cô đi như thế này đâu.
"Anh lúc nào mà chẳng tốt chứ? Chỉ có em là giỏi nghĩ xấu cho người khác thôi."
Thẩm Quân Kỳ cười cười, bàn chân vững chãi mà dìu Hàm Chi bước đi vào nhà.
Đến chỗ cầu thang thì dừng lại, suy nghĩ một chút.
"Anh bế em lên nhé? Cứ cố đi rồi vết thương lại động thì càng lâu lành hơn nữa đấy."
Cô nghe lời nói của Thẩm Quân Kỳ, ánh mắt cũng nhìn lên cầu thang phía trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!