Chương 32: Mẹ Của Thẩm Quân Kỳ 4

"Được rồi."

Hàm Chi thấy Thẩm Quân Kỳ có thể cho mình một câu khẳng định như vậy thì cũng không làm khó anh nữa.

"Hừ." Thẩm Quân Kỳ hừ lạnh rồi bỏ đi vào trong nhà tắm.

Hàm Chi bỗng dưng gọi, khiến Thẩm Quân Kỳ dừng chân lại.

"Lấy giúp tôi bộ váy khác với.

Tôi không di chuyển được và cũng không thể nào mặc váy ngủ ra gặp mặt mẹ của anh được đúng không?"

Hàm Chi nhìn xuống nơi cổ chân vẫn còn sưng của mình mà khẽ thở dài.

Thẩm Quân Kỳ liếc Hàm Chi một cái, sau đó dù không tình nguyện như vẫn thay đổi hướng đi của mình mà tiến đến chiếc tủ dài.

Với lịch sử tình trường trải dài, thì việc trong phòng ngủ của Thẩm Quân Kỳ có quần áo của phụ nữ cũng không có gì quá kỳ lạ.

Anh bước đến mở tủ, lấy ra một chiếc váy đơn giản rồi ném qua cho Hàm Chi "Cảm ơn."

Hàm Chi đón được chiếc váy trong tay rồi cúi đầu cảm ơn Thẩm Quân Kỳ.

Anh vẫn không thèm quan tâm đến cô mà hầm hầm bước đi vào trong nhà tắm, đóng mạnh cửa lại.

Chẳng mấy chốc thì Hàm Chi đã nghe thấy tiếng nước chảy róc rách từ trong phòng tắm truyền ra.

Lúc này thì cô mới có thể yên tâm mà cởi bỏ chiếc váy ngủ hiện tại đang có trên người.

Rồi mặc vào chiếc váy mà Thẩm Quân Kỳ mới quăng qua.

Không thể không tán thưởng ánh mắt lựa đồ của Thẩm Quân Kỳ.

Đúng là người có kinh nghiệm có khác.

Chiếc váy hoàn toàn vừa vận đối với cơ thể của Hàm Chi, giống như được đo sẵn mà may cho cô vậy.

Hàm Chi mặc xong đồ, loay hoay muốn đứng dậy để tự bước ra khỏi phòng mà gặp mẹ của Thẩm Quân Kỳ.

Cô dùng tay chải chải lại mái tóc của mình, tìm kiếm chiếc túi xách mà lấy ra cây son môi.

Hàm Chi cảm thấy cũng không thể để bản thân trong quá thê thảm khi gặp mặt mẹ của Thẩm Quân Kỳ được.

Đánh son xong xuôi, cảm thấy váy áo bản thân mình cũng tươm tất rồi.

Hàm Chi cất bước đi ra ngoài.

Thế nhưng vừa mới nhích một bước thôi thì Hàm Chi đã phải đứng lại, cơn đau từ dưới cổ chân dội lên khiến cô phải cắn răng, không dám bước đi tiếp nữa.

"Đau quá"

Hàm Chi thầm than thở, loay hoay không biết phải đi tiếp thế nào.

"Cạch"

Tiếng của phòng tắm mở ra.

Thẩm Quân Kỳ đã thay đổi quần áo đàng hoàng hơn, anh thấy Hàm Chi đang đứng sững ra đó thì khẽ nhíu mày, sau đó mới nghĩ ra lý do vì sao cô lại đứng yên như vậy.

"Chân em đau à?".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!