"Vậy bác giúp cháu nhé. Cẩn thận nhẹ tay chút đừng để cô ấy thức giấc. Cháu ra ngoài chờ, khi nào xong thì bác gọi cháu vào nhé"
Thẩm Quân Kỳ nói xong thì mở cửa bỏ đi ra khỏi căn phòng, rồi nhẹ nhàng khép cửa lại.
Bà Phúc lúc này càng trở nên kinh ngạc hơn nữa, ánh mắt nhìn về người con gái đang nằm ngủ trên giường càng trở nên tò mò hơn.
Người con gái này nhìn rất xinh đẹp, da trắng, người gầy có vẻ là con nhà đàng hoàng.
Chẳng lẽ cậu Thẩm đã gặp được đúng người muốn xác định cả đời rồi sao?
Bà Phúc vừa nghĩ vừa giúp Hàm Chi thay váy ngủ.
Trong lòng âm thầm quyết định sau khi rời khỏi đây phải báo ngay cho bà chủ mới được.
Xem ra chuyện hỷ sự của đứa con trai mà ông bà chủ lo lắng này đã rất gần rồi đây.
Bà Phúc thay váy ngủ xong thì cũng mở cửa ra khỏi căn phòng.
Những chuyện bà quan sát thấy đã đủ rồi không cần phải ở lại đây thêm nữa.
Thẩm Quân Kỳ đang đứng tựa lưng vào tường, mắt nhìn về một hướng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Anh thấy bác Phúc rời khỏi phòng thì liền cất bước tiến lại.
"Bác Phúc. Xong rồi ạ?"
"Ừ. Tôi giúp cô bé đó thay đồ xong rồi. Tôi xin phép về phòng ngủ trước nhé?" Bác Phúc cười hiền từ, nhìn Thẩm Quân Kỳ rồi nói.
Bà càng nhìn càng thấy được sự lo lắng quan tâm không thể giấu diếm của Thẩm Quân Kỳ, trong lòng càng thêm vui vẻ hơn.
"Dạ. Vậy bác về nghỉ đi ạ. Cháu làm phiền bác quá."
Thẩm Quân Kỳ gật đầu, áy náy nói
"Có gì đâu mà làm phiền. Đây cũng là công việc của một người làm trong nhà như tôi mà?"
Bác Phúc lắc đầu, từ chối việc Thẩm Quân Kỳ cảm thấy có lỗi.
Thẩm Quân Kỳ nhăn mặt, định nói bác Phúc không nên nói bản thân của mình như vậy, anh luôn coi bác là người nhà.
"Thôi. Không cần nói nữa đâu mà. Cậu Thẩm vào trong phòng đi. Tôi đi trước đây."
Thế nhưng đã bị bác Phúc giành nói trước, bác đưa tay lên ngăn chặn việc Thẩm Quân Kỳ tiếp tục bàn luận về chuyện này, thúc giục cậu mau vào trong phòng với Hàm Chi.
Dạ vâng ạ.
Thẩm Quân Kỳ hết cách, chỉ có thể gật đầu chào bác Phúc cúi chào Thẩm Quân Kỳ sau đó quay lưng bỏ đi.
Thẩm Quân Kỳ cũng mở cửa trở lại căn phòng có Hàm Chi.
Anh không để ý thấy rằng bước chân của bác Phúc có chút nhanh chóng, bởi vì bà đang nôn nóng quay về phòng mà liên lạc với bà chủ về chuyện Thẩm Quân Kỳ mang một cô gái rất thích hợp để làm dâu của nhà họ Thẩm đây này.
Bác Phúc chắc chắn rằng bà chủ sẽ rất vui khi nghe thấy tin tức này vì vậy không thể nhịn được mà muốn báo ngay trong đêm nay.
Tâm tư của bác Phúc, Thẩm Quân Kỳ không thể nào biết được.
Anh nhẹ nhàng bước lại bên giường của Hàm Chi.
Cô đang ngủ rất say.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!