Chương 23: Bị Theo Đuổi 2

Hàm Chi đi càng lúc càng nhanh, sau đó trở thành chạy gấp, chiếc xe hơi phía sau cũng nhanh chóng tăng tốc mà bám đuôi theo sau cô.

Hàm Chi mới vừa nghĩ ra, hiện tại cô đang đi trên đường lớn, nên có phải người này vẫn đang đi theo cô để tìm kiếm thời cơ không? Trên đường trở về nhà của Hàm Chi có một đoạn hẻm rất vắng, nếu lúc đó hắn ra tay đối với cô thì thật sự đúng là không ai hay biết cả.

Hàm Chi sợ hãi nên chỉ có thể cắm đầu chạy, cô suy nghĩ phải làm sao cất đuôi chiếc xe đáng sợ này.

Hàm Chi chạy ngang qua một con hẻm nhỏ, trong đầu chợt lóe lên suy nghĩ.

Hàm Chi ngay lập tức chuyển hướng, rẽ vào con hẻm nhỏ đó mà chạy tiếp.

Hẻm này rất nhỏ, chiếc xe hơi đó chắc chắn không thể nào đuổi theo vào được.

Vì vậy Hàm Chi an tâm mà chạy vào.

Thế nhưng cô quên mất rằng thường những hẻm nhỏ này là hẻm bỏ đồ vứt đi, đồ đạc cũ lăn lộn đầy đất.

Hàm Chi vì sợ hãi nên chỉ lo mãi chạy nhanh, không chú ý dưới chân có vật ngáng đường.

Và thế là chuyện gì đến cũng đến, chân Hàm Chi bị vấp ngã mà té nhào xuống đất.

Á.

Nơi cổ chân đau nhói khiến cho Hàm Chi la lên.

Lúc bị ngã, theo quán tính nên Hàm Chi đưa tay ra chống xuống đất.

Vì vậy mà bàn tay lập tức bị cà xuống mặt đường đất, rách cả da tay.

Hàm Chi cả người lem luốc, đau đớn khắp nơi.

Bỗng dưng phía sau lưng vang lên bước chân chầm chậm, Hàm Chi giật thót người, lập tức cố hết sức mình mà bò đến một góc khuất, trốn sau những bịch đồ cũ vứt đi.

Trong lòng thầm cầu trời khẩn phật.

Bước chân ngày càng đến gần, Hàm Chi nhắm tịt mắt lại không dám mở ra.

Cầu xin cho người đó không thấy cô mà bỏ đi ngay đi.

"Hàm Chi? Cố Hàm Chi."

Giọng nói người đàn ông vang lên trong con hẻm vắng, vừa tối vừa bẩn.

Đến tiếng gọi thứ hai Hàm Chi mới ngờ ngợ ra giọng nói này có chút quen thuộc.

Cô không dám tin mà mở mắt ra, dựa theo ánh sáng lòe nhòe của đèn đường bên ngoài hắt vào mà cố nhìn rõ bóng dáng người trước mặt.

Người đàn ông đó đang quay lưng lại hướng Hàm Chi mà tìm kiếm, dựa vào bóng lưng Hàm Chi có chút không chắc chắn.

Tiểu Chi. Em ở đâu?

Giọng nói của anh ta một lần nữa vang lên, lần này Hàm Chi có thể nghe rõ hơn.

Hàm Chi mở miệng ra, giọng nói run rẩy mà khẽ gọi một cách hoang mang.

Thẩm Quân Kỳ?

Thẩm Quân Kỳ nghe tiếng gọi của Hàm Chi thì quay người lại nhìn theo nơi phát ra tiếng động.

"Thẩm Quân Kỳ? Sao anh lại ở đây? Á."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!