"Sao em không tự đánh đi?"
Thẩm Quân Kỳ vẫn không đồng ý với cách trả lời của Hàm Chi mà hỏi lại.
"Thẩm đại thiếu gia ơi là Thẩm đại thiếu gia. Hàm Chi tôi là một con nhỏ nhà nghèo, không có laptop đâu, nếu đánh máy lại tôi phải ra tiệm net. Nhưng đã gặp được anh ở đây rồi thì anh cứ đem về mà bảo trợ lý đánh dùm đi. Có một chuyện chút xíu như vậy mà sao anh cứ nói hoài vậy hả?"
Hàm Chi khó chịu mà nhìn Thẩm Quân Kỳ.
Nhân viên của anh ta nhiều như vậy, kêu đại một người cũng có thể đánh xong bản hợp đồng này trong vòng năm phút rồi.
Thế mà anh ta cứ nhất quyết đứng đây đùn đẩy với cô cho bằng được?
Thẩm Quân Kỳ nghe Hàm Chi nói như vậy, dù trong lòng không muốn nhưng đúng là cô ta nói đều hợp tình hợp lý, có lý do đầy đủ.
Thẩm Quân Kỳ không còn biết phải cãi lại như thế nào nên đành im lặng.
Anh nhìn xuống bản hợp đồng trong tay mình thì càng thấy chán ghét hơn.
Anh bị điên rồi, bao nhiêu người xếp hàng chờ anh, anh không chọn đại một người mà đặt vấn đề.
Tự dưng lại muốn con nhóc khó ưa này giả làm vị hôn thê của mình chi vậy không biết?
Ánh mắt của Thẩm Quân Kỳ rơi vào một dòng chữ ghi tay đã được Hàm Chi thêm vào.
Khi nãy lúc Hàm Chi đọc lại đến đoạn điều lệ của suy nghĩ quá phận thì liền không nhịn được cười mà úp nó lại.
Vì vậy hiện tại trang đó được đưa lên đầu tiên, cái dòng chữ mà Thẩm Quân Kỳ để ý tới đúng là điều kiện mà Hàm Chi đã
bổ sung thêm vào phần đó.
"Cái này là cái gì đây?"
Thẩm Quân Kỳ để bản hợp đồng trên bàn, chỉ tay vào dòng chữ mà cô vừa thêm vào, hùng hổ mà hỏi lại Hàm Chi.
Hàm Chi ngước mắt lên, đọc lại một lượt những gì mình đã ghi vào, cảm thấy không có điều gì bất ổn hơn.
"Tôi có ghi rõ ràng mà? Anh không thể tự đọc, tự hiểu được sao?"
"Cô ghi cái thứ tào lao, nói nhăn nói cuội vậy mà kêu rõ ràng?" Thẩm Quân Kỳ nghe Hàm Chi nói như vậy thì càng trở nên tức giận hơn, anh đọc to lên dòng chữ được ghi thêm vào bên dưới dòng chữ được đánh máy trước đó.
"Bổ sung: Bên cạnh đó nếu trong thời gian hiệu lực của hợp đồng, bên A có phát sinh tình cảm yêu đương với bên B thì hợp đồng sẽ ngay lập tức chấm dứt, đồng thời bên B cũng không còn nghĩa vụ phải trả nợ cho bên A hay bất cứ nghĩa vụ nào khác? Em đang nói chuyện viễn tưởng gì đây hả?
Tôi có phát sinh tình cảm với em?
"Thẩm Quân Kỳ đọc xong thì càng cảm thấy tức giận hơn. Từ trước đến giờ anh toàn bị các cô gái bám theo, làm phiền chưa bao giờ thấy người con gái nào lại sợ anh có tình cảm với cô ta cả."Ai biết được chứ?
Trong hợp đồng anh ghi tôi không được có những suy nghĩ quá phận với anh nhưng không hề đề cập đến trường hợp ngược lại, tôi thấy không công bằng, vì vậy bổ sung thêm vào một điều khoản tương tự mà thôi.
Hợp lý thế còn gì nữa.
"Hàm Chi nhún nhún vai, thản nhiên nói. Cái người đàn ông này cũng tự luyến quá rồi, anh ta ghi cấm cô thì cô không được quyền cấm ngược lại anh ta chứ."Hừ.
Em nghĩ tôi sẽ thèm để mắt đến đứa nhóc như em á? Mơ cao quá rồi đó.
Tôi không đồng ý
"Thẩm Quân Kỳ lạnh giọng nói."Có hay không thì tôi cũng thêm vào để phòng trường hợp xấu nhất mà thôi.
Anh lại gay gắt phản đối làm gì? À.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!