Chương 20: Vị Khách Cuối Cùng 2

Hàm Chi thấy Thẩm Quân Kỳ gật đầu xác nhận đúng thứ anh cần mua thì liền tiến đến, bước lên ghế để lấy xuống.

Gói thuốc mà Thẩm Quân Kỳ muốn ở tầng cao, dù Hàm Chi có đứng trên ghế rồi vẫn phải nhón chân mới lấy tới được.

Khó khăn một hồi thì cuối cùng Hàm Chi cũng lấy được gói thuốc xuống, cô thở một cách mệt mỏi.

Sau đó quay lại nặng ra một nụ cười đưa đến trước mặt Thẩm Quân Kỳ.

Thẩm Quân Kỳ tiếp nhận gói thuốc từ tay Hàm Chi, lật qua lật lại xem thử, sau đó cất giọng.

"Hình như tôi nhìn nhầm rồi, không phải gói này. Phiền em lấy giúp tôi cái..."

RẦM

Thẩm Quân Kỳ còn chưa nói xong thì Hàm Chi đã đập mạnh tay lên bàn ngăn luôn câu nói của anh ta.

Cô nhịn đủ rồi.

Hàm Chi nhận ra rõ ràng Thẩm Quân Kỳ chỉ là đang muốn làm khó cô mà thôi, anh ta có muốn mua đồ gì đâu cơ chứ? Cô lấy từ trong hộc tủ ra một tờ giấy và cây viết, sau đó thảy xuống bàn.

Gương mặt trở nên chống đối, vai trò nhân viên bán hàng, khách hàng là thượng đế gì đó ngay lập tức bị Hàm Chi ném ra sau đầu.

"Bây giờ anh có thể chọn một trong hai gói thuốc này mà mua. Còn nếu vẫn không lựa được loại nào nữa thì có thể không mua. Tôi không lấy cái gì cho anh nữa hết."

Cô hất mặt lên, nhìn Thẩm Quân Kỳ mà nói.

Thẩm Quân Kỳ bị thái độ thay đổi của Hàm Chi làm cho giật mình.

Sau khi thấy cô hoàn toàn mang ý đuổi khách thì nhăn mặt lại, định đòi gặp quản lý tiếp.

Hàm Chi như đoán biết trước được ý định của Thẩm Quân Kỳ, cô đã tranh nói trước.

"Ồ. Chắc là anh lại đang đòi gặp quản lý của tôi để phàn nàn đúng không? Quản lý hiện tại không có ở đây, chị ấy chỉ làm trong thời gian hành chính thôi. Nếu anh có muốn khiếu nại, mời anh viết vào đây. Tôi hứa đảm bảo sẽ đưa tận tay của chị ta tờ giấy khiếu nại này của anh."

Hàm Chi vừa nói vừa gõ gõ vào mặt giấy.

Dù cho bị chị quản lý mắng đi chăng nữa, Hàm Chi cũng không muốn phải nhường nhịn cái người đàn ông vô lý này nữa rồi.

Anh ta muốn khiếu nại đúng không?

Được thôi.

Tới đi.

Anh ta muốn viết gì thì viết.

Cô cóc sợ gì nữa hết.

Thẩm Quân Kỳ nghe lời Hàm Chi nói, nhìn gương mặt kiêu ngạo của Hàm Chi sau đó lại nhìn xuống tờ giấy trắng trước mặt.

Này. Viết đi.

Hàm Chi thấy anh ta cứ nhìn mãi mà không chịu viết bèn tốt bụng mà đưa tờ giấy đến sát Thẩm Quân Kỳ hơn.

Em được lắm.

Thẩm Quân Kỳ giật phăng tờ giấy trên bàn, cầm viết lên đi qua bên cạnh làm ra động tác chuẩn bị viết xuống.

Thế nhưng anh vẫn không biết phải viết như thế nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!