EDITOR: LAM
Mi lặp lại lần nữa. Lâm Tiểu Bân nói.
Cố Kỳ Nam mông lung nhìn hắn, Sáu người.
Ngô Uyên là người đầu tiên cười ra tiếng, nói đúng một chữ, Nể!
Lâm Tiểu Bân đặt điện thoại xuống,
"Đến đây kể chút coi, sáu người nào?"
Cố Kỳ Nam uống một ngụm trà chanh,
"Cậu không biết họ đâu."
Lâm Tiểu Bân, …
Triển Minh mở miệng,
"Cậu kể đi, tôi cũng tò mò."
Cố Kỳ Nam ngẩng đầu nhìn Triển Minh thấy hắn vẻ mặt nghiêm túc, mới chịu nói,
"Ba bạn thời học tiểu học, một người hồi cấp hai, lên cấp ba thì thêm hai người nữa, toàn là người mà mấy anh không biết."
Lâm Tiểu Bân hỏi,
"Kế tiếp mi đừng nói với anh mày là danh sách người yêu cũ của mi điếm không xuể trên một bàn tay nhá?"
Cố Kỳ Nam càng thêm khó hiểu, Cậu nói cái gì vậy?
Lâm Tiểu Bân tỉ mỉ đánh giá toàn bộ con người của Cố Kỳ Nam, càng thêm khẳng định mà nói,
"Thật ra Tiểu Nam Tử bộ dạng không tồi, mỗi tội lùn quá cho nên bọn mình vẫn cứ luôn xem em nó là con nít, không nghĩ tới chiến tích của chú mày kinh người như thế!"
Cố Kỳ Nam có cảm giác mình lại bị sỉ nhục rồi,
"Đó là vì tớ nhảy cóc! Tớ mới mười lăm tuổi thôi, đợi đến khi tớ mười bảy chắc chắn cao hơn bây giờ nhiều!"
Ngô Uyên hỏi,
"Em cự tuyệt hết luôn hả?"
Cố Kỳ Nam vặn ngược lại,
"Chẳng phải nói mỗi người luân phiên nhau à? Sao tự dưng tới lượt em mọi người lại hỏi lắm thế?"
Bị hỏi như vậy Lâm Tiểu nhanh nhảu nói,
"Được! Tiếp theo! Đợi tới vòng kế mi cứ ngồi mà coi anh mi hỏi chết mi luôn!"
Lượt cuối cùng là Triển Minh, hắn thấy mấy câu hỏi nói thật chẳng đâu vào đâu cả nên quyết định chọn đại mạo hiểm.
Lâm Tiểu Bân nhấn xuống nút ngẫu nhiên,
"Đại mạo hiểm của bạn là… Mời chọn một người trong số những người chơi ở đây, cùng bạn hôn nhẹ. Trời đất thánh thần thiên địa mạ tao ơi, cái này nếu nhiều người chơi thì tốt rồi. Hiện tại một đứa con gái cũng đách có, mỗi bốn người tụi mình chơi thấy gớm quá."
Triển Minh,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!