4.
"Tuệ Tuệ, dậy chưa, mèo lười, mau dậy nào!"
Sáng sớm đã nghe thấy giọng của Thẩm Cửu Tư.
Ta mơ màng mở mắt ra, thấy chàng đang tựa bên cửa sổ:
"Lại định làm gì nữa đây?"
Thẩm Cửu Tư nhe hàm răng trắng bóc ra cười:
"Hôm nay là Thanh Minh, ngày đẹp để đi du xuân, ta đưa nàng đi du xuân."
Ta bỗng nổi hứng:
"Mộ của ta ở đâu, ta cũng muốn đến xem một lần."
Tối hôm đó trở về, ta vốn định quay lại sống ở căn nhà nhỏ nông thôn của mình, nhưng Thẩm Cửu Tư nhất quyết lo lắng ta ở một mình không an toàn. Ta giả vờ trêu chàng, nói hay là hai người sống cùng nhau, không ngờ chàng lại đỏ cả vành tai, cứ ấp úng nói là không hợp lễ nghĩa.
Thì ra trước giờ chàng trêu ghẹo ta chỉ là ngoài mạnh trong yếu, cố ra vẻ thôi, làm ta cười muốn chết. Nhưng chuyện này lại khiến chàng nhớ ra chàng còn một căn nhà ở kinh thành, thế là chàng đưa ta về đó ở.
"Xem cái này làm gì, rõ ràng là điềm xui."
Chàng tuy có chút miễn cưỡng, nhưng cuối cùng vẫn chiều theo ta.
Bây giờ là tháng tư, trời dần ấm lên, cởi bỏ lớp áo bông dày cộm, cảm giác như thân nhẹ bổng, tựa như tiên nữ phiêu bồng. Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, là sự yên lòng mà mấy năm rồi ta chưa từng cảm nhận được.
Phong cảnh tuyệt đẹp, nếu thật sự ta được yên nghỉ ở nơi này thì cũng coi như mãn nguyện. Đi trên đường núi, ta ngắm nhìn cảnh sắc bốn phía, quả thật khiến lòng người thư thái.
Thẩm Cửu Tư!
Nghe có người gọi chàng từ phía sau, hai chúng ta dừng lại nhìn, thì ra là Cố Niệm Ninh.
Cố Niệm Ninh bước nhanh tới gần:
"Bên ngoài đồn ầm lên là huynh vớ được một cô nông nữ, nâng như trứng hứng như hoa. Sao đây, mới mấy hôm đã quên Tuệ Tuệ rồi sao?"
Nàng liếc ta một cái đầy ngụ ý:
"Giờ lại còn dẫn tình mới đi thăm tình cũ?"
Cố Tuệ Ninh?
Gương mặt nàng hiện rõ vẻ hoảng hốt: Ngươi… chưa chết?
Ta mỉm cười nhã nhặn, giả vờ như không biết gì:
"Tiểu thư nói gì vậy, ta nghe không hiểu. Ta tên là Tuệ Tuệ, không rõ người tên Cố Tuệ Ninh mà tiểu thư nói là ai."
Nàng bước đến gần, quan sát ta từ trên xuống dưới:
"Phải rồi, ta cứ thắc mắc sao Thẩm Cửu Tư cái đồ si tình đó lại có thể thay lòng đổi dạ, hóa ra là vì ngươi trông giống Cố Tuệ Ninh thật."
Thẩm Cửu Tư chau mày, kéo ta đứng sau lưng chàng:
"Đừng gây chuyện nữa."
"Thẩm Cửu Tư, nàng ta có thể làm thế thân của Cố Tuệ Ninh, ta đây là tỷ tỷ ruột của nàng, sao ta lại không thể?" Cố Niệm Ninh cười hỏi, nhưng trong mắt lại ánh lên tia buồn bã.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!