Chương 3: (Vô Đề)

Dùng hết sức giữ cửa lại, tôi nhìn thẳng vào mắt anh:

"Đêm qua anh để ai ngủ trong phòng tôi? Là Lục Hinh, đúng không?"

Ánh mắt Thẩm Trì Dạ thoáng qua một chút chột dạ.

Nhưng rồi anh lập tức trở nên cáu gắt, mất kiên nhẫn: "Phải, thì sao? Cô ấy say, về nhà muộn không an toàn..."

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Một âm thanh giòn tan vang lên trong không khí.

Tôi tát thẳng vào mặt Thẩm Trì Dạ.

Anh sững sờ.

Rồi ngay sau đó, cơn giận dữ trào dâng trong anh.

"Cô điên rồi à? Chúng tôi không có gì hết! Nếu có thật, tôi đã cho cô ấy ngủ ở phòng chính rồi, được chưa?"

Tôi nhìn gương mặt anh rất lâu, ánh mắt dần dần cụp xuống.

"Chúng ta chia tay đi."

Giang Trì, là anh đã bảo em nhất định phải sống vui vẻ, phải tìm một người yêu em như anh đã yêu em.

Nhưng giờ em đã hiểu.

Không ai giống anh cả.

"Tôi nghe nhầm phải không?" Tôi nghe thấy giọng Thẩm Trì Dạ.

Anh thực sự tức giận rồi.

"Chúng ta chia tay." Tôi lặp lại, giọng không chút biểu cảm.

Không nhìn biểu cảm của Thẩm Trì Dạ nữa, tôi quay đi, cầm chú thỏ vào nhà tắm, bắt đầu chà rửa.

Vừa rửa, nước mắt vừa lặng lẽ rơi xuống.

Bên ngoài, giọng Thẩm Trì Dạ vang lên: "Lâm Tuệ, cô bị điên rồi à?"

"Một con thỏ đáng giá bao nhiêu chứ? Để tôi mua cho cô mười con có được không?"

Chỉ có tiếng nước chảy trả lời anh.

Sự kiên nhẫn của Thẩm Trì Dạ cạn sạch, anh quay người, đập cửa rời đi, để lại tôi một mình trong căn nhà.

05

Tôi mất rất lâu để làm sạch chú thỏ ấy.

Đặt nó ra ban công phơi nắng, dưới làn gió trời trong xanh, nó dần trở nên trắng muốt, mềm mại, ấm áp.

Nó sẽ tốt trở lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!