Chương 11: (Vô Đề)

Nhưng người đó quay lại.

Thẩm Trì Dạ sững sờ.

Không phải Lâm Tuệ.

Đó là Lục Hinh.

18

Lục Hinh tiến lại gần Thẩm Trì Dạ.

Cô ta ngẩng cao đầu, như một con thiên nga kiêu hãnh và xinh đẹp.

"Thẩm Trì Dạ, em nguyện vì anh mà dũng cảm lần này."

Cô ta nghĩ sẽ thấy ánh mắt cảm động của Thẩm Trì Dạ.

Nhưng thực tế, Thẩm Trì Dạ lùi lại một bước.

Anh bối rối và hoảng hốt: "Em đang nói gì vậy? Sao em lại mặc váy cưới? Tuệ Tuệ đâu?!"

Điều này hoàn toàn khác xa với những gì Lục Hinh tưởng tượng.

Cô ta đã mời rất nhiều người nổi tiếng đến livestream, bề ngoài là để chứng kiến đám cưới của nhà họ Thẩm, nhưng thực tế là muốn để mọi người thấy Thẩm Trì Dạ đã từ bỏ Lâm Tuệ và chọn cô ta.

Người càng tỏ ra không quan tâm thì thật ra lại càng để ý.

Lục Hinh đã sống hơn hai mươi năm, luôn khẳng định rằng cô ta không thích so đo với các cô gái khác.

Nhưng thực tế, cô ta lại thích so đo nhất.

Nhất là với Lâm Tuệ.

Lâm Tuệ là một nỗi ám ảnh trong lòng Lục Hinh, cô ta cần một chiến thắng được mọi người chứng kiến để giải tỏa tâm ma đã đeo bám mình bao năm.

Giọng cô ta không kiềm chế được mà trở nên the thé: "Thẩm Trì Dạ, em yêu anh! Chính anh nói rằng chỉ cần em dũng cảm một lần, anh sẽ tin em!"

Cô ta định ôm Thẩm Trì Dạ, nhưng anh tránh né.

"Chúng ta... chúng ta là bạn mà, chính em đã nói thế."

"Bạn bè gì chứ, rõ ràng anh đã thích em mười năm rồi mà!"

Ánh mắt của Thẩm Trì Dạ chứa đầy sợ hãi.

Lục Hinh nổi điên, cô lao đến một bên và lục tìm điện thoại, cố tìm bài đăng mà Thẩm Trì Dạ từng viết.

Ngay lúc đó có một cuộc gọi lạ tới, Lục Hinh định ngắt máy nhưng vô tình lại bấm vào nút nghe.

"Đừng tìm nữa."

Tôi cười nhẹ nói.

"Có tìm được bài đăng đó cũng vô ích."

"Lâm Tuệ, cô gọi đến làm gì?" Lục Hinh định mắng tôi, nhưng đột nhiên cô ta sững lại.

Chậm rãi, Lục Hinh bắt đầu run lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!