Chương 9: (Vô Đề)

Người bị hại tối nay cũng chết rất thê thảm.

Tần Lễ Hòa là thương nhân có tiếng ở thành Trường An, chết trong phòng ngủ nhà mình, chịu cả trăm nhát đao.

Hiện trường thảm thiết khiếp người, nơi nào cũng thấy máu bắn tung tóe.

Thi Đại chỉ nhìn thoáng qua, đã tự biết mình lùi ra ngoài cửa.

"Toàn bộ vết đao đều là trước khi chết."

Dù là Diêm Thanh Hoan, trông thấy cảnh này cũng tê hết da đầu:

"Hung thủ tránh hết tất cả những nơi trí mạng, vết thương tập trung ở tứ chi, sau lưng và lồng ngực, cũng tức là... lúc người điều khiển con rối hành hung, Tần Lễ Hòa sống không được chết không xong, chịu mấy trăm vết đao, mới mất máu quá nhiều mà qua đời."

Nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.

"Tần Lễ Hòa chết dưới lưỡi đao hỗn loạn, vừa khéo phù hợp với hình tượng quỷ đao lao."

Thi Đại mở tờ giấy vàng nhạt trong tay ra:

"Câu chuyện linh dị hôm nay là Đao."

Phường Thanh Long xuất hiện tung tích của người điều khiển con rối, đồng liêu Trấn Ách Ti nghe tin kéo tới, mang đến truyền thuyết linh dị mới nhất.

Giấy tiêm thảo lần này, được dán ở đầu đường phía tây phường Thanh Long.

Giống như hai lần trước, Đao là câu chuyện về quả báo.

Nhân vật chính là thương nhân nhu nhược vô dụng, tính tình quái gỡ, một ngày nọ gặp phải mấy tên cường đạo cướp bóc, chẳng những không báo quan, ngược lại còn trở thành đồng bọn, nối giáo cho giặc.

Sau khi thành công, thương nhân được một số tiền lớn bất nghĩa.

Ngặt nỗi gã không thể xóa bỏ tình cảnh tàn sát hôm đó ra khỏi đầu mình, đêm nào thương nhân cũng bị ác mộng đeo bám, cuối cùng đến một hôm, bị quỷ đao lao do oan hồn hóa thành tìm đến báo thù.

Đêm nay gia chủ gặp nạn, Tần phủ tĩnh lặng.

Thấy sắc mặt Lưu phu nhân xanh mét, Thi Đại an ủi vài câu, dịu dàng nói:

"Trượng phu của ngài là người như thế nào? Có kẻ thù không?"

"Kẻ thù? Kẻ thù của gã không ít đâu."

Trải qua muôn vàn thử thách niềm vui nỗi buồn, Lưu phu nhân tâm như nước đọng:

"Tần Lễ Hòa không phải người tốt, là gã khốn ỷ mình có tiền tùy ý làm bậy, cưỡng ép dân nữ, ỷ mạnh hiếp yếu, bội bạc, e rằng trừ giết người, những chuyện khác gã đều làm hết."

Nàng ta cười lạnh:

"Với tính tình của gã, dù thật sự giết người, ta cũng không thấy lạ."

Diêm Thanh Hoan nghe mà ngơ ngác:

"Sao phu nhân lại nói vậy?"

"Ta không quản được miệng mình, mọi người cứ tùy ý nghe là được."

Tự biết mình nhiều lời, Lưu Phu Nhân ngượng ngùng cười:

"Tính tình Tần Lễ Hòa nóng nảy, thường hay đánh mắng nha hoàn sai vặt, từng vì tranh chấp với người ta, suýt nữa đánh chết người đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!