Chương 1: (Vô Đề)

Vĩnh Hòa năm thứ ba, mùa đông.

Hôm nay thành Trường An không đổ mưa, từng đám mây lững lờ nơi chân trời, thỉnh thoảng có vài tia chớp lóe lên.

Gần đến giờ Tuất mà tòa nhà hoang vắng này vẫn không thắp nến.

Xung quanh toàn nhà vắng vẻ không người, mơ hồ có khói đen lan tràn.

Vài bóng ma lướt ngang qua đó, tiếng khóc ai oán khe khẽ, không biết truyền đến từ nơi nao, lại trôi tới nơi nào.

Một bóng áo đỏ lướt qua góc hành lan, đèn lồ ng tre trong tay toát ra ánh sáng, soi chiếu gương mặt tái nhợt.

Không thấy ngũ quan trên khuôn mặt kia, như một tờ giấy mỏng, đôi mắt bị đâm thành hai lỗ thủng đen ngòm, chảy ra hai dòng máu tươi, uốn lượn rơi xuống.

Sau khi hồn ma rời đi, một bóng người thò đầu ra khỏi tủ gỗ trong căn phòng kế bên.

Bước chân nàng nhẹ nhàng, khéo léo như mèo chui ra khỏi cửa tủ, dưới lớp áo choàng lông thỏ dày nặng là làn váy xanh tung bay theo làn gió, như sóng nước xanh biếc dập dờn trong màn đêm.

Một con hồ ly trắng như tuyết cuộn mình trong lòng nàng, thốt ra tiếng người:

"Cuối cùng cũng đi rồi. Thi Đại, ngươi không sao chứ?"

Giọng hồ ly non nớt như trẻ nhỏ, so sánh với âm thanh trong trẻo của cô nương tên Thi Đại, dễ nghe như gió rừng suối reo trong một đêm kiềm nén đến cực điểm này.

"Vẫn ổn, chỉ là chân mềm nhũn."

Nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, Thi Đại khẽ nói:

"Khi nào người của Trấn Ách Ti mới đến?"

"Yêu ma làm loạn, chắc chắn Trấn Ách Ti sẽ nhận được tin, ngươi cứ yên tâm."

Hồ ly nói:

"Nhưng mà, tính toán thời gian..."

Nó hơi do dự, đáy mắt lóe lên vẻ sợ hãi:

"Giang Bạch Nghiễn sắp về Trường An, ngươi còn nhớ tình tiết trong cuốn Thương Sinh Lục không?"

Thi Đại gật đầu.

Nàng đến thế giới này đã năm ngày.

Thi Đại là sinh viên, nàng gặp tai nạn giao thông khi đang trên đường đến đăng ký học viện cảnh sát, lúc mở mắt ra lần nữa, nàng đã trở thành cô nương cùng họ cùng tên với mình ở dị giới.

Năm ngày trước, khi nàng tỉnh lại trên giường, con hồ ly trước mặt này luôn canh chừng bên cạnh, đưa cho nàng một quyển truyện có tên Thương Sinh Lục.

Hồ ly tự xưng là A Ly.

"Ta là mảnh vỡ thiên đạo rơi xuống nơi này."

A Ly nói:

"Giờ đây yêu tà trỗi dậy khắp nơi, qua mấy tháng nữa, sẽ có kiếp nạn diệt thế. Ta đã từng đích thân trải qua tai kiếp đó, quay lại thời không trước khi tam giới sụp đổ, gọi ngươi đến đây để thay đổi tử cục."

Theo lời nó nói, trong kiếp nạn nuốt chửng trời đất kia, thiên đạo sụp đổ, vẻn vẹn sót lại mình nó, một mảnh vỡ bị tàn phá.

Vì quá yếu ớt, lại dùng hết sức mạnh còn sót lại để quay ngược thời gian, thiên đạo đã từng nhìn xuống chúng sinh, giờ đây chỉ đành nhập vào cơ thể hồ ly mà nguyên chủ nuôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!